Tầm 5 giờ tối, sau khi lấp đầy cái bao tử trống rỗng, làm nó căng tròn đến mức sắp có dấu hiệu đào thải, 2 chàng trai anh và một cô gái sắc xuân phơi phới với cái cằm bóng nhẫy thuốc, cùng 1 con cún con phe phẩy cái đuôi cờ lau trở về căn hộ chung cư xa hoa.
Hết lái xe đến mỏi rã cả lưng lại còn bị vợ tròn đôi mắt mọng nước nhẹ nhàng dụ dỗ "Ông xã, anh đi cất xe nhe!" liền ngu đần quay mông nghe lời răm rắp đi đậu ôtô vào bãi đỗ, Đằng Dạ ôm một bụng tức cùng nỗi nhục nhã đi vào đại sảnh.
Vì toàn thân ấm ức đã tích tụ được hàng nghìn kW sát khí cần có cái mặt "đê tiện" của vợ châm ngòi phóng thích, chân Đằng Dạ được tiếp thêm độ "xạc" để sải từng bước dài, đủ nhanh nhưng không làm mất đi hình tượng tao nhã, mị hoặc mà người đời "ca tụng". Đôi môi anh nhàn nhã mấp máy duy nhật một câu...như ếm một bùa chú:
-Jope, ngươi ăn cơm nhà ta, ở nhà ta, đi WC cũng của nhà ta, ngươi phải làm việc cho ta. Thấy lạ, ngươi cứ tè vào quần Đằng Hy cho ta! Ngươi phải tè vào chân anh ta!
Bỗng, nhằm lúc Đằng Dạ đang léo lưỡi "ếm bùa", một bóng người mảnh khảnh mang vận tốc chớp nhoáng như ánh sáng đâm sầm vào người anh, khiến anh loạng choạng lùi ra sau vài bước, suýt noi gương anh trai làm "cỏ cây hoa lá".
Nhân lúc hồn vía Đằng Dạ đang phiêu bồng trên mây, con người vô duyên vô cớ đâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-ngoc-toi-la-chong-cua-em/2964309/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.