Nàng giương mắt, tay nhỏ bé nhẹ đặt trong lòng hắn.
Hắn cảm giác được động tác của nàng, liền cúi đầu nhìn nàng.
Trong phút chốc nàng thấy trong mắt hắn có nhu tình mà môi hắn nở nụ cười.
Bỗng nhiên nàng hiểu hết mọi thứ thật rõ ràng.
Nàng biết, hắn cũng hiểu, cũng tin lòng nàng đang ở bên hắn.
Đường Khả Khanh cầm lấy tay trượng phu, nói: “Thiên Phóng…… Em không bị thương……”
Cừu Thiên Phóng giương mắt thấy trong mắt nàng có kinh ngạc và đau đớn, còn có bất an.
“Sao lại thế này?”
Khả Khanh nuốt nước miếng, nhìn đôi nam nữ đang ngồi trên sô pha kia.
Nam nhân lúc này mới ngẩng đầu phát hiện trong nhà có khách. Hắn không biết họ nhưng tình huống của vợ hắn không đúng. Trong nháy mắt hắn đã hiểu vì sao nàng kinh hoảng.
“Không có việc gì, đừng hoảng hốt.” Hắn đem thê tử ôm vào trong lòng, trấn an nàng, nhẹ hỏi: “Là đời nào?”
Nữ nhân kia nói nàng là Thượng Trụ Quốc phu nhân, nàng chỉ có một lần làm Thượng Trụ Quốc phu nhân.
Khả Khanh run nhè nhẹ, nhắm mắt lại, rồi mở ra, cố lấy dũng khí, mở miệng: “Kiếp thứ nhất.”
Hắn nhớ rõ, hắn cũng đã nhớ tới một kiếp kia.
“Em về phòng trước đi.” Hắn nói: “Để anh xử lý.”
“Không!” Nàng bình tĩnh nhìn hắn, kiên trì: “Chúng ta cùng nhau.”
Nam nhân nhìn nàng, không có tranh cãi, gật đầu nhượng bộ.
“Hảo, chúng ta cùng nhau.”
Đôi nam nữ kia khe khẽ trao đổi, chỉ sau vào câu ngắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-mi-huong/2707309/quyen-2-chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.