Trong hai tháng tiếp theo, tình hình chiến sự đảo ngược từng chút một.
Quân Tân trơ mắt nhìn thành Khang Ninh ngày càng ổn định kiên cố, chủ tướng Lộ Chung đã thay đổi trận pháp nhiều lần, nhưng luôn mơ hồ nhìn thấy trên thành lâu lúc nào cũng có một vị công tử ốm yếu lặng lẽ quan sát, chỉ một ánh mắt, đã có thể nhìn ra thế cục rõ ràng.
Trực tiếp công thành không được thì thôi đi, nhưng các thủ đoạn khác cũng bị vạch trần.
Ngay cả đào địa đạo cũng bị phát hiện, từ bên ngoài đổ khói độc vào đường hầm, làm tử thương vô số quân binh.
Muốn rải tin đồn trong thành, lại không thể cài nhân thủ vào được.
Sau khi vào hạ, chiến sự diễn ra trong thời tiết cực kỳ nóng bức, sĩ khí người Tân cũng dần sa sút.
Mà trong thành Khang Ninh, Thẩm Diên lại ngày càng thuận buồm xuôi gió.
Từ trạng thái ăn không được, ngủ không yên, hận không thể bóp chết chính mình lúc đầu, dần dần trở nên thấu suốt, ổn trọng điềm tĩnh, hiện giờ càng toát ra mấy phần phong thái đại tướng, sắp xếp mọi việc trong thành ngăn nắp trật tự.
Vệ Toản thường xuyên nhìn thấy y phong trần mệt mỏi đi lại trong thành, dân chúng thấy y liền gọi "tiểu công tử", kể cả binh sĩ xuất chiến với hắn, trước khi đi cũng không nhịn được nhìn lên thành lâu.
Hắn lầm bầm hỏi: "Các ngươi ngước lên thành lâu nhìn cái gì?"
Đám binh sĩ liền cười hắc hắc, nói: "Nhìn tiểu công tử đứng trên đó, trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-liet-thanh-tinh/2565018/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.