“Nếu không, nương nương nghĩ là vì cái gì?” Nam Thừa Diệu thản nhiên lên tiếng, từng lời phát ra, không đáp mà hỏi lại.
Khánh phi nương nương hít sâu một hơi, khóe môi vẫn duy trì ý cười sắc bén mà bướng bỉnh: “Cảnh tượng mới vừa rồi ở Thừa Thiên Môn, Tam điện hạ đúnglà vì hồng nhan mà giận dữ.”
Nam Thừa Diệu cười khẩy, ánh mắt vừa lạnh lùng vừa có ý cảnh cáo Khánh phi: “Đồ vật của ta, nếu không vừa ý, thà rằng ta tự mình bỏ đi, chứ không cho phép kẻ khác khinh thường,huống chi còn là một tên cẩu nô tài ăn phải gan báo!”
Khánh phi nương nương cắn môi dưới, không nói.
Mà Nam Thừa Diệu cũng không đợi nàng phản ứng, giọng nói lại hướng về phía Hoàng thượng: “Phụ hoàng, đứa bé trong bụng nàng chính là đứa con đầutiên của nhi thần, hiển nhiên là nhi thần yêu quý. Nhưng, điều này cũngkhông phải là nguyên nhân chủ yếu khiến nhi thần không chịu phế phi.”
Hắn hơi dừng lại một lúc, sau đó lấy ra một bản tấu chương, giao cho tiểuthái giám bên cạnh trình lên hoàng thượng, lẳng lặng lên tiếng: “Phụhoàng nhìn xem sẽ rõ.”
“Đây là cái gì?” Hoàng thượng vừa mở tấu chương vừa hỏi.
“Đây là một trong những tấu chương nhi thần thay phụ hoàng kiểm duyệt, doLong Phi tướng quân Tần Chiêu khẩn cấp truyền từ Nghiệp Thành lên triềuđình, cùng với tình hình quân sự với Bắc Hồ, sau khi nhi thần khải hoàntrở về đã muốn bẩm báo rõ ràng với phụ hoàng, chỉ vì lúc ấy Mộ DungThanh là phi thiếp của nhi thần, nên có nhiều công lao không tiện nóira.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-ky-kinh-hong-chieu-anh/1491262/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.