Cả người ta lạnh như băng, gần như không dám tin nhìn hắn.
Thế nhưng hắn vẫn không hề nhìn ta, cũng không nói thêm một lời nào, gương mặt nhìn nghiêng lạnh lùng vô cùng.
Đúng lúc này, xe ngựa chậm rãi dừng lại, giọng nói lanh lảnh của thái giám vang lên phá vỡ bầu không khí im lặng.
“Kính mời Tam điện hạ, Tam vương phi vào cung!”
Hắn không để ý đến ta, lập tức vén rèm xe bước xuống, cũng không hề có ý định đưa tay đỡ lấy ta.
Từ đầu đã có tiểu thái giám cung kính đứng hầu bên xe ngựa, chờ dìu ta xuống xe.
Ta bình tĩnh nhìn theo bóng lưng của hắn, không hề cử động.
“Kính mời Tam vương phi vào cung!” Mãi không thấy ta có bất kỳ động tác nào,tiểu thái giam kia liền nhỏ giọng thúc giục, mặc dù vẫn dùng kính ngữnhưng trong lời nói lờ mờ có vài phần không kiên nhẫn.
Ta hít một hơi thật sâu, chợt nghe giọng nói lạnh lùng của Nam Thừa Diệu truyềnđến: “Ngay đến chủ tử mà cũng dám thúc giục, Lý Khang An đúng là biếtdạy bảo nô tài!”
Tiểu thái giám kia hoảng sợ, vội vàng quỳ lạybên chân Nam Thừa Diệu: “Nô tài đáng chết! Nô tài đáng chết! Xin điện hạ thứ tội! Nô tài đáng chết! Xin điện hạ thứ tội . . .”
Nam Thừa Diệu lạnh lùng nhìn hắn: “Ngươi quỳ nhầm người.”
Tiểu thái giam kia cũng vô cùng thông minh, lập tức chuyển hướng sang ta:“Nô tài đáng chết, xin Vương phi thứ tội! Xin Vương phi thứ tội . . .”
Ta đang định lên tiếng, lại nghe thấy giọng nói hời hợt của Nam Thừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-ky-kinh-hong-chieu-anh/1491261/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.