” . . . Nàng khônggiống với bất kỳ một nữ nhân nào ta đã từng gặp qua, nàng xinh đẹp, mỗimột cái nhấc chân giơ tay đều đầy mê hoặc, nhưng vẫn luôn giữ được nétcao quý, ta biết nàng là vì Tam hoàng tử Nam Triều nên mới ở bên cạnhta, ta ghen tị đến phát điên lên nhưng lại không có một biện pháp nào,cứ như vậy mà lưu lại bên cạnh nàng . . .”
Thuần Du Ý nhìn ta mỉm cười chua sót, giọng nói mang theo những hồi tưởng xa xăm mà trống rỗng, thì thào cất lên —
“Ta không phải công tử đơn thuần, càng không phải là chính nhân quân tử, có những lúc đố kỵ lấn át đi lý trí, thậm chí ta đã từng cưỡng ép, nhưngnàng cũng không kháng cự chỉ căng cứng người sau lại lặng lẽ rơi nướcmắt, những giọt nước mắt đó như đập vào tim ta, ta hoàn toàn không cómột biện pháp nào với nàng . . . Cho nên, khi đêm qua nàng lên tiếng giữ ta ở lại, ta đã không thể tin được, cho dù là thật sự có được nàng thìta vẫn không thể tin được, giống như là một giấc mơ, chỉ tiếc, nàng lạikhông để cho giấc mộng đó kéo dài quá lâu.”
“Nàng ép ta thề, đờinày phải trung với Tam điện hạ của nàng, nàng đã ép ta như vậy!” Trongánh mắt của Thuần Du Ý là tuyệt vọng sâu không đáy, bên môi là nụ cườihoang vắng, giọng nói lại đau thương vô cùng: “Nếu không như thế, nếukhông như thế thì ta đã không để nàng lại một mình mà rời đi, một sailầm lớn mà cả đời này ta cũng không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-ky-kinh-hong-chieu-anh/1491254/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.