Cho dù Sơ Ảnh không nói ra chuyện về “Thôi tình mị hương” thì ta cũng không định dùng đến “Thư hòa an tức hương” mà Đỗ tiểu thư kia mang tới, mặcdù đây là loại hương thượng hạng. Mà ta cũng tin tưởng, bằng với tâm kếcủa Đỗ Như Ngâm, ta nghĩ nàng ta cũng không ngốc đến nỗi tự mình manghương có độc đến tặng ta, thậm chí, ta còn tin rằng, nàng vẫn luôn dùngloại hương “Thư hòa an tức hương” này, chỉ là, ta vẫn không thể xóa bỏcảm giác đề phòng và không vừa lòng với nàng.
Vì vậy, hương nàyta nhận, cũng ngăn cản không để Sơ Ảnh ném đi, nhưng lại luôn đặt tậndưới đáy hộp đựng hương liệu, chưa bao giờ động đến.
Vừa suy nghĩ, vừa lơ đãng gảy Tần tranh, một lúc liền nhìn thấy Sơ Ảnh bê một chén ngọc màu tím cẩn thận đi về phía ta.
“Tiểu thư, gần đây người ăn uống không tốt, thân thể càng lúc càng yếu, SơẢnh nhớ rõ nguyệt sự của người cũng đã lâu rồi không tới, đây là trànhân sâm bồi dưỡng khí huyết em vừa đun xong, nhân lúc còn nóng tiểu thư nên uống hết đi, em cũng đã căn dặn người bên phòng bếp nấu cháo vớihoài sơn và ý mễ.”
Ta nhận chén ngọc từ trong tay nàng, khẽ cười một cái.
Năm đó, sau khi rớt vực, thân thể của ta bị tổn thương rất nhiều, tuy làmay mắn cứu về một mạng, nhưng bệnh cũ vẫn không thể trị khỏi, khí huyết suy giảm, mặc dù đã được Tô Tu Miễn điều trị bằng mọi cách, nhưng vìsuy nhược lâu ngày mà trở nên trầm trọng, không có cách nào trị khỏi tận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-ky-kinh-hong-chieu-anh/1491247/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.