Nếu, không có một lần vô tình bắt gặp bên ngoài Sướng Âm cung kia, ta nhìn thấy dáng vẻ hoalê đẫm mưa, thiền lộ thu chi (1) của nàng, có lẽ nào lại không sinh lòng thương xót.
Nhưng hiện tại, ta chỉ cảm thấy rất mệt mỏi, nênnhàn nhạt lên tiếng: “Đỗ tiểu thư suy nghĩ quá nhiều, hôn chỉ đã đượcThánh thượng bố cáo khắp thiên hạ, ngươi là Trắc Vương phi chưa xuất giá của Tam điện hạ, thật sự không cần phải đến đây nói những lời này vớita, bởi vì, ta thấy ngươi thế nào cũng không quan trọng, quan trọng làTam điện hạ thấy thế nào.”
Nàng rưng rưng mắt nhìn ta, dường nhưcòn muốn nói thêm điều gì, nhưng quả thật ta không muốn tiếp tục bắt épbản thân phải đối đáp với nàng, chỉ nói ta muốn nghỉ ngơi, sau liền đểHọa Ý tiễn nàng ra khỏi Mặc Các.
Lúc này, nàng cũng không tiếp tục phiền hà, đoan chính hành lễ với ta, sau đó lẳng lặng lui ra ngoài.
Đợi khi nàng rời khỏi, Sơ Ảnh suy nghĩ một lúc lâu, cuối cùng vẫn căm giậnnói: “Cho dù những gì nàng ta nói đều là sự thật thì em vẫn chán ghét!”
Ta mỉm cười vỗ lên tay nàng: “Sơ Ảnh, em phải nhớ kỹ, nếu thật sự muốn tốt cho ta, thì dù rằng em có chán ghét nàng thế nào cũng phải nhịn.”
Những gì Đỗ Như Ngâm vừa nói, thật ra cũng không phải tất cả đều là giả tạo,ta tin rằng có những điều giống như nàng nói, bởi vì dung nhan bên ngoài mà từ nhỏ có nhiều người lâm vào cảnh thân bất do kỷ.
Nhưng cũng chính vì như thế mà ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-ky-kinh-hong-chieu-anh/1491246/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.