Ta tựa vào lồng ngực ấm áp vững chắc của Nam Thừa Diệu, nỗi lòng phức tạp khôn tả.
Thật sự, không phải là không hề oán hận.
Nếu như không phải hắn, không phải hắn . . .
Một cơn đau buốt lại bất chợt truyền đến, cơ thể căng cứng trong vô thức, ngón tay siết chặt lấy váy áo.
Giọng nói của hắn cũng căng thẳng lo lắng không kém, đôi tay gắt gao ôm lấyta: “Thanh nhi, nàng đừng sợ, nàng sẽ không có việc gì, ta tuyệt đốikhông để nàng xảy ra chuyện!”
Tận dưới đáy lòng có một loại cảmgiác đau đớn không thể khống chế mà cứ tiếp tục lan tràn, cố sức quayđầu, ta nhìn vào mắt hắn, khóe môi nở nụ cười đau thương mà lạnh buốt:“Điện hạ, người có thể đảm bảo đứa con trong bụng thần thiếp cũng sẽkhông xảy ra chuyện chứ?”
Vẻ hoảng sợ đau xót bỗng chốc ánh lêntrong đôi mắt hắn, đôi tay cũng bất giác tăng thêm sức lực, giữ chặt lấy đôi vai của ta, hỏi: “Nàng nói cái gì?”
Ta hít sâu một hơi, rồilại thở ra, nhưng vẫn không có tác dụng, cố gắng nhắm chặt mắt, nhưngkhông thể ngăn cản dòng nước mắt đang lặng lẽ chảy xuống: “Có lẽ thầnthiếp đã mang thai, chỉ là, không biết có thể giữ lại đứa bé hay không!”
Không còn sức lực để nói thêm gì, cũng không thể tiếp tục kiên cường, ta nhắm mắt lại, để mặc cho hắn yên lặng ôm chặt lấy ta từng chút từng chútmột, ai cũng không nói gì, nhưng ta có thể cảm nhận được, vòng tay củahắn truyền đến từng hồi cảm xúc kiềm nén, hắn và ta giống nhau, còn chưa kịp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-ky-kinh-hong-chieu-anh/1491248/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.