“Chuyển Phách” vừa ra, núi sông biến sắc.
Ta còn nhớ rõ những lời nói này của Tô Tu Miễn, đôi mắt cũng chợt ánh lên tia sáng.
Ở trong trí nhớ của ta, chỉ có lúc đó, sự cô tịch mãi vẫn không thay đổitrong đôi mắt của hắn mới khẽ tan đi để đổi lấy sự chờ mong mờ ảo, hắnnói, chỉ có “Chuyển Phách”, mới xứng để “Trầm Thuỷ Long Tước” được rakhỏi vỏ một lần nữa.
“Trầm Thuỷ Long Tước” là thanh kiếm của hắn,mười năm trước, khi hắn chỉ là một đứa trẻ đã tự tay giết đi cốc chủtiền nhiệm của Tà Y cốc, cũng là vị ân sư Tô Cổ Hi của hắn, thừa kếthanh kiếm này và cũng trở thành chủ nhân mới của Tà Y cốc.
Đó cũnglà quy cũ được lưu truyền qua các đời ở Tà Y cốc, chỉ khi kiên cườnggiết chết người thầy đã dạy dỗ thì mới được xem là xuất sư, mà từ khi Tô Cổ Hi kế nhiệm vị trí cốc chủ đến nay, trong sáu mươi năm, môn hạ củaTà Y không có thêm một đệ tử nào khác.
Cũng bởi vậy, khi Tô Tu Miễnđược mười ba tuổi, liền giết Tô Cổ Hi, kế thừa Tà Y, thì cả giang hồ dậy lên một hồi náo động kinh hãi.
Tất nhiên, cũng có không ít ngườinghĩ đây chẳng qua chỉ là điều ngoài ý muốn, người người rút kiếm đếncửa tỷ thí gần như muốn phá nát Tà Y cốc, và cho tới bây giờ cũng khôngcó một ai có thể sống sót ra ngoài.
Từ đó, hắn dùng một thanh “TrầmThuỷ Long Tước” hành tẩu giang hồ, đợi cho đến khi thế lực lan tràn,ngoài trừ việc mọi người không đề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-ky-kinh-hong-chieu-anh/1491223/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.