Bởi vì con đường bị phong toả bởi tuyết, đoàn quân khải hoàn buộc phải điđường vòng, hơn nữa trên đoạn đường này, Nam Thừa Diệu luôn chú ý tớitình trạng cơ thể của ta, hành trình di chuyển rất chậm, thường xuyêncùng ta khoác chung chiếc áo hồ cừu, cưỡi trên “Đạo Ly Khinh Thông”,ngắm nhìn phong cảnh khắp nơi, cùng hướng về phía tà dương, giống như là đang dạo chơi sơn thuỷ, vì vậy, đợi cho đến khi chúng ta trở về ThượngKinh, màu xanh ấm áp của lá cây đã phá vỡ băng tuyết, vẻ xuân nhuộm thắm cánh rừng.
Trải qua cuộc chiến ở Nghiệp Thành, tin tức ta và Liễmcùng đến Mạc Bắc đã không thể tiếp tục giấu giếm, ta không biết Nam Thừa Diệu sẽ thu xếp mọi chuyện thế nào, lại không biết phải đưa ra một câugiải thích ra sao với Thánh thượng và người đời, dù sao, ngày chúng tatiến vào kinh thành, mọi người đều đổ xô ra đường, nhà nhà trong ThượngKinh đều chạy tới ngoài cổng thành, sắp hai hàng nghênh đón, giữa nhữngtiếng hoan hô đầy ngưỡng mộ kính yêu cũng không hề thiếu lời ca tụng Tam vương phi, bất giác làm ta có chút kinh ngạc.
Còn Sơ Ảnh đang ngồitrong xe ngựa cũng hưng phấn muôn phần: “Tiểu thư, tiểu thư, người xem,có nhiều người như vậy, họ đều ủng hộ người và Tam điện hạ nha!”
Tanhìn nàng, bỗng nhiên nhớ đến ngày gặp lại nàng ở Nghiệp Thành thì tiểunha đầu này cứ ôm ta thật chặc không chịu buông tay, khóc đến long trờilở đất, như thể không muốn che dấu một chút tình cảm quyến luyến khôngrời, mặc dù bây giờ chỉ là hồi tưởng lại, nhưng sâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-ky-kinh-hong-chieu-anh/1491224/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.