Ta nhìn hắn đến gần. Tâm tư từng chút từng chút lạnh lẽo, trong chớp mắt,chỉ cảm thấy một sự mệt mỏi rã rời thấm vào lục phủ ngũ tạng. Cuối cùngcũng không có sức lực mà phản kháng tranh cãi.
Cho dù là muốnphản kháng, cũng không có khả năng, nếu như hắn có thể công khai đi vàophòng của ta, nét mặt cử chỉ ung dung, lại dễ dàng nói ra quân tình cơmật như vậy, e rằng hiện tại, cả quan phủ Nghiệp Thành đã nằm trong lòng bàn tay hắn.
Ta chậm rãi đứng lên, khoé môi bất giác mang theo một nụ cười gượng, “Không ngờ là ngươi.”
Hắn không nói gì, nhưng vẫn nhìn ta, ánh mắt phức tạp khó lường.
Ta có phần mỉm cười tự giễu; “Nói như vậy, một đường từ Thượng Kinh đếnMạc Bắc, chính là một cái bẩy có phải không? Ta từng nghĩ có thể gặpđược Đổng gia trượng nghĩa như vậy thật là may mắn, nhưng thì ra, là dota quá ngây thơ. Ngươi sớm đã biết thân phận của ta, đúng không?”
Đổng gia im lặng nhìn ta, gật đầu, hơn nữa cũng không che giấu mà mở miệngnói: “Đúng vậy, ta cùng đội buôn đã ở dịch trạm suốt ba ngoài mới đợiđược Vương Phi, thật không ngờ Vương Phi lại chủ động lên tiếng muốn đicùng chúng ta. Như thế làm chúng ta có chút bất ngờ, nhưng chính là muốn cầu còn không được.”
Ta thu lại ý cười, thản nhiên nhìn hắn:“Nếu như ngươi là đặc biệt chờ ta, tất nhiên sẽ biết vì sao ta lại điđến Mạc Bắc, vậy tại sao không trực tiếp cướp thư của ta, đâu cần phảitốn công tốn sức để lấy được sự tín nhiệm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-ky-kinh-hong-chieu-anh/1491207/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.