Một đường thúc ngựatrở về Nghiệp Thành, nhưng ở bên ngoài cổng thành lại chạm phải đội quân tuần tra, những người đó liền rối rít xuống ngựa hành lễ với Nam ThừaDiệu: “Tham kiến Tam điện hạ.”
Nam Thừa Diệu khoát tay ra hiệucho bọn bọ, sau đó một mặt đem áo hồ cừu ở trên vai cởi xuống sau đókhoác lên người ta, một mặt xoay người xuống ngựa đi về phía thuộc hạ.
Những thuộc hạ của hắn, vốn là được sinh ra từ trong đao thương, đã quen nhìn cảnh chiến trường quân lính, nhưng lúc này lại thấy ta và hắn cùng cưỡi một con ngựa, mà hành động của hắn lại như vậy, vẻ mặt không giấu đượcsự kinh ngạc, mặc dù là đã cố gắng kiềm chế, nhưng ánh mắt vẫn nhịnkhông được mà luôn khẽ nhìn về phía ta. Ngoại trừ những ý nghĩ suy đoán, đồng loạt mọi người đều có nét mặt ngưỡng mộ mà thương xót cho conngựa.
Ta cũng không thấy xa lạ gì với nét mặt như vậy, trước kiakhi cùng Liễm cưỡi “Trục Phong”, vẫn thường nhìn thấy, mà “Đạo Ly ThanhThông” tất nhiên là nổi danh hơn so với “Trục Phong”, vậy nên mới mộtlần nữa nhìn thấy nét mặt này, bản thân ta cũng thấy bất ngờ, không khỏi cười một tiếng.
Trong đội quân kia hình như có người đã từng gặp qua ta lúc ở khách điếm “Bán Khê”, bởi vì khi đó quá vội vàng, nên cũng không thấy rõ ràng, lúc này lại thấy ta nở nụ cười, liền có phản ứng,như từ trong giấc mộng tỉnh dậy. Không tự chủ được mà thốt lên: “VươngPhi?”
Ta mỉm cười gật đầu, những người còn lại đều kinh hãi. Lập tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-ky-kinh-hong-chieu-anh/1491206/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.