“Vương Phi, mời dùng điểm tâm.”
Một thị nữ mặt mày thanh lệ động tác nhanh nhẹn vừa nói vừa đem thức ăn bày biện lên bàn, ta đưa mắt nhìn tới, thịt dê ướp ngũ vị hương, gân trâuhầm, Lưu ly phổi *món nì hem bit ah*, thịt xào rau, bánh rán cuốn. Còncó sữa ngựa nóng hổi. Ở nơi Mạc Bắc khổ vì lạnh này, lại có thể gom gópđược một bàn ăn như vầy, xem ra cũng không dễ dàng, thậm chí thức ăn còn được chú ý hơn so với thời gian ở quan phủ Nghiệp Thành.
Ta sẽkhông tuyệt thực, đó chỉ là một hành động kháng cự ngây thơ, mất nhiềuhơn được, ngoại trừ bản thân không được đi đâu và nói chuyện với ngườingoài, cũng không có việc gì mà không tự chăm sóc cho mình.
Bởivậy, mỗi một bữa cơm, hễ khi bọn họ đưa đến, cho dù là ta không đóibụng, nhưng cũng bắt buộc chính mình phải ăn hết, ta không biết cái gìđang chờ mình ở phía trước, nên nếu có thể nhất định phải giữ gìn sứckhoẻ.
Đây đã là ngày thứ ba ta ở lại thương hội Đổng Ký, ba ngàytrước, ở quan phủ Nghiệp Thành, Đổng gia cũng không nói gì, nhưng vẫntrầm tĩnh kiên trì đưa ta đến đây, hơn nữa còn cự tuyệt không muốn ngheta nói gì thêm, sắc mặt u ám doạ người.
Thật ra nếu nghiêm khắcmà nói, ngoại trừ việc không được tự do thì Đổng gia đối với ta cũng xem là khoan dung, không chỉ chuyện ăn mặc ngủ nghỉ đều được thương hộiĐổng Ký xếp đặt chu đáo nhất, mà hắn còn đặc biệt tìm kiếm thi thư cầmkỳ ở khắp nơi, căn dặn mỗi ngày phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-ky-kinh-hong-chieu-anh/1491208/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.