Kiếm mà Tần Chiêu sửdụng chính là một thanh “Mậu Lăng”, trông giữ sự bình yên cho lãnh thổrộng lớn của Nam Triều, bảo vệ ngàn vạn gia đình ở Mạc Bắc tránh khỏinỗi khổ của chiến loạn, cũng khiến cho các tướng lĩnh của địch quốc nghe đến phải khiếp sợ.
Mà ở trong tay Liễm cũng là một thanh kiếmnổi danh, gọi là “Trạm Lô”, tương truyền rằng từ thời xưa, Việt Vương đã ra lệnh cho Âu Dã Tử đúc ra năm danh kiếm, trong đó “Trạm Lô” là tinhtế nhất trong năm thanh kiếm, tập hợp tinh hoa của đất trời, khi xuất ra có thần, khi thu lại có uy, mũi kiếm có thể xuyên qua tơ lụa, chém sắtnhư chém bùn, không gì có thể sánh kịp.
Thanh kiếm “Trạm lô” này, là do tổ tiên của Mộ Dung gia chúng ta nhờ vào cơ duyên xảo hợp mà cóđược, vốn là truyền cho trưởng tử, nhưng thân thể đại ca suy nhược không thích hợp luyện võ, “Trạm lô” ở trong tay hắn chỉ dùng để bày trí.
Trái lại, từ nhỏ Liễm đã yêu võ đến si, nhìn thấy thanh kiếm này liền yêuthích như bảo bối, quanh năm cứ trốn ở trong phòng của đại ca, cả ngàysống chết đòi mượn “Trạm Lô” để múa kiếm, vào năm hắn mười tuổi, có mộtlần đại ca nhịn không được mà nói đùa, ngày xưa có Dương Thời (1),quyết đứng trong tuyết cầu đạo, hay là ngươi cũng đứng ở trước cửa phòng tamột đêm, ta sẽ đem thanh “Trạm Lô” này cho ngươi, thành toàn cho giaithoại “Lập tuyết cầu kiếm” được không?
Vốn chỉ là lời nói đùa,nhưng lại có người ngay lập tức bỏ đi ly sữa nóng hổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-ky-kinh-hong-chieu-anh/1491204/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.