“Mục tiểu ca, phíatrước chính là ranh giới của Mạc Bắc. Không biết là huynh trưởng củangươi giữ chức vụ ở dưới trướng của vị tướng quân nào?”
Đang nóichuyện là một nam nhân khoảng bốn mươi tuổi, họ tên thật sự là gì tacũng không biết, chỉ nghe mọi người gọi hắn là Đổng gia, là người phóngkhoáng nhiệt tình, cũng là người quản lý thương buôn này.
Ngày ấy từ biệt uyển rời đi, ta và Sơ Ảnh cùng cải nam trang, cũng may mắn làta không xinh đẹp đến khuynh quốc khuynh thành như Diễm nhi, nếu khônglàm sao có thể giả dạng thành nam tử.
Ta nhìn thoáng qua dáng vẻcủa mình và Sơ Ảnh, tuy rằng có hơi thanh tú một chút, nhưng chỉ làmngười khác cảm thấy đây là hai công tử nho nhã yếu đuối, sẽ không bị lộ.
“Ca ca của ta là theo Tam điện hạ xuất chinh từ Thượng kinh, hiện tại tacũng không biết là hắn được xếp dưới trướng của vị tướng quân nào, vốnlà không nên tuỳ tiện đi đến đây tìm hắn thế này, nhưng mà bệnh tình của thân mẫu đã không còn nhiều hy vọng nữa, người lại không chịu cho người báo tin đến Ca ca biết, nên ta mới dẫn theo thư đồng lén chạy đến đây.”
Ta vừa cưỡi ngựa, vừa cùng hắn nhìn về phía vùng đất bao la của Mạc Bắc,đoạn đường này cũng đã đi được bảy tám ngày. Không biết lúc này Nam Thừa Diệu ở trong Nghiệp Thành có bình an hay không.
Vừa nghĩ nhưthế, tâm trạng không khỏi có chút cứng lại. Tuy nhiên trên đường đi, tacũng lưu ý rất nhiều, không hề nghe thấy tin tức chủ soái xảy ra chuyệngì nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-ky-kinh-hong-chieu-anh/1491199/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.