Ta hơi nhắm mắt lại,mọi chuyện cho đến hôm nay, suy nghĩ thật nhiều nhưng cuối cùng lại tuỳvào thiên ý, nhưng dù rằng ý trời thế nào, ta cũng không thể cứ như vậymà từ bỏ, không làm gì.
Trong đầu hiện ra rõ ràng hình ảnh ngàyhắn xuất chinh, bóng lưng áo giáp Bạch Vũ, tuy rằng không có ân ái nhưng vẫn còn tình nghĩa, ta không thể khoanh tay đứng nhìn khi biết rõ rằnghắn đang gặp nguy hiểm.
“Thanh tiểu thư, hay là trước tiên người cứ ở lại biệt uyển vài ngày, chờ Liễm thiếu gia trở về…”
Trần bá ở bên cạnh vẫn không ngừng nói, ta hít một hơi thật sâu, trong lòngđã có tính toán liền lên tiếng, mặc dù giọng nói vẫn dịu dàng như trướcnhưng cũng không tránh khỏi mà mang theo vài phần kiên quyết cùng chânthật: “Trần bá, thật sự ta có chuyện rất gấp muốn tìm Liễm, làm phiềnngười ngay lập tức điều động gia đinh vào rừng phong tìm hắn về, nếu như may mắn gặp được, người chỉ cần nói ta tìm hắn, nhất định hắn sẽ cùngcác người nhanh chóng trở về.”
“Nhưng nếu không tìm thấy…” Nét mặt Trần bá khó xử nhìn ta.
Ta thoáng nghĩ một chút, lấy lại bình tĩnh, trầm giọng lên tiếng nói: “Khi trời tối, bất kể là tìm được hay không tìm được, mọi người đều phải trở về.”
Trần bá tuy rằng thấy khó hiểu, nhưng cũng không hỏi nhiều, lập tức tuyển chọn trai tráng được bố trí trong biệt uyển, liền đi vềphía rừng phong.
Ta ngước mắt nhìn về phía con đường phủ sương vươn đầy lá phong đỏ đến say lòng người, không nói gì liền quay về biệt uyển.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-ky-kinh-hong-chieu-anh/1491198/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.