Ta vội bảo Sơ Ảnh mở cửa, trong bóng đêm, sắc mặt Tầm Vân không giấu được vẻ lo âu.
Nàng luôn điềm tĩnh, trầm ổn, nhưng hiện tại cảm xúc lại biểu hiện rõ ra bên ngoài, đây cũng là lần đầu tiên ta nhìn thấy, nên cũng không khỏi cóphần nghi hoặc: “Đã trễ thế này, cô nương có chuyện gì không?”
Nàng cũng không để ý tới cấp bậc lễ nghĩa, nói thẳng vào vấn để: “Tầm Vânbiết Vương phi tinh thông y thuật, xin Vương phi hãy mang theo thùngthuốc, lập tức theo chân Tầm Vân một chuyến.”
Ta chưa kịp mở lời, Sơ Ảnh đã tò mò xen vào: “Trong phủ có ai bị bệnh sao? Vì sao không mời đại phu?”
Sắc mặt Tầm Vân hơi khựng lại, lập tức đáp nhanh: “Là một tiểu nha đầu ởcùng phòng với ta, có lẽ là ăn trúng cái gì đó, hiện tại đang đau bụngdữ dội. Trời cũng đã trễ như vậy, mời đại phu sợ là không kịp, nên mớimạn phép đến làm phiền Vương phi”
“Là Trục Vũ sao, nhưng lúc ta hồi phủ thấy nàng cũng đâu có chỗ nào không khỏe…”
Vẻ mặt tò mò của Sơ Ảnh còn muốn hỏi thêm điều gì, ta thản nhiên cắt ngang lời nàng:”Được rồi Sơ Ảnh, mau đem thùng thuốc đến đây cho ta, để tránh chậm trễ.”
Sơ Ảnh rất nhanh chuẩn bị mọi vật cho ta, muốn cùng ta ra ngoài, ta khẽ cười, ngăn nàng lại: “Em ở lại đây đi”
“Nhưng mà, tiểu thư…:”
Ta vẫn như cũ mỉm cười: “Ta đi theo Vân cô nương, chẳng lẽ em còn lo lắngchuyện gì sao. Hơn nữa, em cũng biết, ta không muốn để nhiều người biếtđược chuyện ta hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-ky-kinh-hong-chieu-anh/1491184/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.