Ta gần đây rất hay buồn ngủ.
Đại khái là cách ngày chú ấn phát tác đã gần kề, thân thể càng thêm hư nhược, có chút không chịu đựng được, chỉ đành dựa vào giấc ngủ để giảm bớt một ít. Có lúc mơ màng ngủ được lâu lắm, sau khi tỉnh lại, nhìn ngọn đèn dầu trong phòng ngủ, mới giật mình, nhớ tới gương mặt trong suốt nhu hòa của nàng, lại bắt đầu hối hận, bản thân lẽ ra nên ngủ nhiều thêm chút nữa.
Ngủ nhiều thêm một chút, cũng sẽ không cần nhớ đến nàng nhiều lần như thế.
Ta biết, nhớ nàng nhiều hơn một khắc, thân thể cũng tựa như suy sụp nhanh hơn một chút. Ta không muốn thân thể mình suy sụp nhanh như thế, ta muốn giữ lại cái mạng này của mình tốt một chút, sống trêи thế gian này nhiều thêm vài ngày, để cùng nàng nói lời tạm biệt.
Vì vậy, đáy lòng ta thà rằng ít nhớ nàng một chút.
Có những ngày, ta vẫn chưa từng ra khỏi phòng ngủ Thiền Điện, phần lớn thời gian đều tựa trêи giường, cũng không biết được bên ngoài cụ thể là sắc trời gì nữa. Là ban ngày, hay là đêm tối, ta cũng không có một khái niệm rõ ràng, dù sao trong Thiền Điện, bất luận lúc nào, đều là đèn đuốc sáng trưng.
Mãi đến một đêm ta tựa trêи gối mềm nghỉ ngơi, Chu Du nhẹ nhàng đến đẩy vai ta, ta mở mắt ra, nghe thấy tiếng tí tách bên ngoài, liền hỏi: “A Du, trời mưa sao?”
“Đúng vậy, Cung Chủ. Ngày xuân nước mưa luôn rất dồi dào.”
Ta tỉ mỉ nghe tiếng mưa, lẩm bẩm: “Đúng là mùa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-hu-lang-tham-hu-lang-co-dai-thien/782165/quyen-5-chuong-256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.