Trước khi rời khỏi Thanh Huyên, ta và Ti Hàm đã có chuẩn bị và giao phó.
Ti Hàm để lại trong đại trạch ba mươi bảy ảnh vệ, chỉ còn ba mươi mốt đến ba mươi bảy tên phụ trách việc xây cầu ở Long Uyên, đón Bệ Ngạn ra, sót lại ba mươi tên ảnh vệ kia sẽ theo ta và Ti Hàm chạy về thành đô.
Khi trước Trường Sinh được giao phó cho Mười Một, cũng chính là vị tỷ tỷ mà Mười Bốn thường xuyên nhắc đến chăm sóc, thời gian ta không có ở đây, nàng đã được Mười Một và Ti Hàm ở bên cạnh chiếu cố. Ta thấy Ti Hàm rất thương yêu nàng, xem như Minh Châu, Trường Sinh và nàng (Ti Hàm) rất thân, cũng như ta, gọi nàng (Ti Hàm) là cô cô.
Ta cũng nói rõ với Vũ Lâm Hanh là ta phải về Hoàng đô, quê nhà cũ. Vũ Lâm Hanh không nói gì thêm, chỉ cười bảo rằng sẽ đi cùng ta, ta hiểu tính tình của nàng, nên tất nhiên nhận lời.
Cùng Vũ Lâm Hanh thu xếp một phen, hai người rời khỏi trạch viện đã thuê, Ngạo Nguyệt và Cửu Vĩ theo sát phía sau.
Ta quay đầu nhìn lại hai câu đối màu đỏ trêи cánh cửa, nhìn rất lâu cũng không rời mắt.
Vẫn còn nhớ trước đây ta cùng nàng, Vũ Lâm Hanh, Trường Sinh bốn người ở trong cái sân nhỏ này, những ngày đó thật thoải mái và tĩnh lặng.
Nàng theo ta xuống bếp nấu cơm, vụng về đến đáng yêu, trêи mặt nàng vẫn giữ vẻ nghiêm túc lạnh nhạt, có đôi khi thái rau không được đẹp, nàng sẽ xấu hổ đỏ mặt. Lúc đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-hu-lang-tham-hu-lang-co-dai-thien/782166/quyen-5-chuong-257.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.