Chương trước
Chương sau
Nói xong, Tiêu Hùng dẫn mọi người nhà họ Tiêu rời đi nhanh chóng. "Ôi trời, thể chất Hỗn Độn chấp nhận thách đấu rồi hả?" "Không hổ là người có thể chất Hỗn Độn, khí phách thật!"

"Có mỗi khí phách thì làm được gì? Tiêu Hùng định ngày ước chiến vào ngày mai, rõ ràng là dự định không cho thể chất Hỗn Độn có bất kỳ cơ hội nào!"

"Thể chất Hỗn Độn còn quá trẻ, hành động theo cảm tính quá..."

Trong tiếng bàn luận sôi nổi của mọi người!

Diệp Thí Thiên đi đến trước mặt Diệp Bắc Minh với nét mặt nặng nề: "Minh Nhi, con chắc chắn muốn đánh với Tiêu Hùng chứ? Nếu bây giờ con từ chối, vẫn còn cơ hội cứu vấn đấy!"

"Dù sao, Tiêu Hùng cũng là lão tổ nhà họ Tiêu, con là hậu bối nhà họ Diệp! Chuyện này mà truyền ra ngoài, thì họ cũng không vẻ vang gì!"

"Chỉ cần lão phu lên tiếng, trận ước chiến ngày mai, con hoàn toàn có thể không cần đi!"

Ngay cả Diệp Thí Thiên cũng nghĩ rằng, Diệp Bắc Minh quá bốc đồng! Cảnh giới Tế Đạo tầng chín, là khái niệm gì chứ? Diệp Bắc Minh tự tin nói: "Lão tổ, người yên tâm!"

"Tất cả đều nằm trong kiểm soát của con, con còn chút việc, bây giờ con phải đi trước đã!"

"Ngày mai mọi người ở nhà họ Tiêu đợi con là được!" Để lại câu này, Diệp Bắc Minh nhanh chóng rời đi!

Mọi người thấy Diệp Bắc Minh vội vàng rời đi, họ đều nhìn: "Thể chất Hỗn Độn rời đi một mình? Không đi cùng nhà họ Diệp!"

"Chẳng lẽ sợ rồi hả?"

"Trông cậu ta đi vội như thế, chắc chắn là đang lo về trận ước chiến ngày mai!" Không ít người suy đoán.

Diệp Bắc Minh nhanh chóng đi đến truyền tống trận ở quảng trường Vô Căn, rồi biến mất nhanh chóng.

Mấy canh giờ sau.

Ở lối ra của nhà tù số bảy, một bóng người lao vụt tới, người đó chính là Diệp Bắc Minh.

Một khối mẫu thạch Hỗn Độn khắc đầy phù văn cổ xưa, khế rung lên, phía trên phong ấn lực lượng phép tắc, tạm thời giữ cho nhà tù số bảy không. bị sụp đổi

"Có hai kiện binh khí Đại Đế trong tay, chắc mình có thể mở được nhà tù số bảy rồi!"

Diệp Bắc Minh khẽ run: "Cha, mẹ, Nhược Giai! Các vị sư tỷ, cuối cùng con đã có sức mạnh để cứu mọi người rồi!"

"Tiểu Tháp!"

Anh hô!

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục bay ra, bao phủ lên lối vào của nhà tù số bảy, khối mẫu thạch Hỗn Độn đang rung chuyển kịch liệt bất ngờ ổn định một chút!

"Tốt quá, quả nhiên có tác dụng!" Diệp Bắc Minh kích động.

Năm ngón tay khế nắm lại, kiếm Càn Khôn Trấn Ngục xuất hiện trong tay, đúng lúc anh sắp phá vỡ phong ấn, thì một giọng nói vang lên từ sâu trong nghĩa địa Hỗn Độn!

"Kí chủ, dừng tay!" Diệp Bắc Minh sửng sốt: "Tiền bối, có chuyện gì vậy?"

Giọng Tàng Kiếm lão nhân ngưng trọng: "Nếu lão phu không nhầm, bây giờ cậu đang định mở một tòa Đế Khí đúng không?"

"Đế khí?"

Diệp Bắc Minh lắc đầu: "Tiền bối, ông nhầm rồi! Cái tôi định mở là một vị diện!"

"Vậy thì đúng rồi! Kiện Đế khí này, đã hình thành một vị diện, hiện giờ nó đang bị người ta phong ấn, nếu cậu cưỡng chế mở phong ấn phía trên đây, e là Đế khí... tức vị diện này sẽ sập luôn!" Tàng Kiếm lão nhân nói.

Diệp Bắc Minh giật mình, vội vàng lùi lại. Cất kiếm Càn Khôn Trấn Ngục đi: "Tiền bối, ông nói gì vậy?”

Giọng Tàng Kiếm lão nhân ngưng trọng: "Kí chủ, lão phu sẽ không lừa

cậu!" "Nhưng lão phu nhìn ra, vị diện này rất quan trọng với cậu!" "Nếu ta không nhắc nhở cậu, cậu sẽ gây ra sai lâm lớn!" Diệp Bắc Minh sa sầm mặt: "Tiền bối, rốt cuộc chuyện này là sao?”

'Tàng Kiếm lão nhân nói: "Cậu mở một lỗ nhỏ trong nghĩa địa Hỗn Độn, để ta xem đãi"

"Được!" Anh mở ngay một khe hởi

Từ sâu trong nghĩa địa Hỗn Độn, một tấm bia mộ lóe lên hai lần: "Đúng vậy, tảng mẫu thạch Hỗn Độn này đã bị người ta luyện hóa thành Đế khí, bên trong hình thành một vị diện thế giới độc lập!"

"Nhưng, chắc hản Đế khí này đang trấn áp một thứ gì đó?" "Thứ đó và Đế khí đang chế ngự lẫn nhau!"

"Tuy nhiên, từ tình hình hiện tại, có vẻ như thứ bị trấn áp đã rời khỏi kiện Đế khí này! Theo lý mà nói, kiện Đế khí này phải tự hủy ngay lập tức, thông báo cho người bên ngoài rằng thứ bị trấn áp đã chạy rồi!"

"Chắc hẳn phong ấn phía trên mẫu thạch Hỗn Độn, đã tạm thời phong ấn kiện Đế khí này lại, nên mới miễn cưỡng không để nó sụp đổi"

Diệp Bắc Minh không ngờ, Tàng Kiếm lão nhân lại có lai lịch hoành tránh đến vậy!

Nhưng.

Nghĩ đến những lời Tàng Kiếm lão nhân vừa nói, nét mặt anh lại trở nên nặng nề: "Tiền bối, những gì ngài nói là thật sao?”

"Một khi phá vỡ phong ấn này, nhà tù số bảy sẽ sụp đổ ngay lập tức?" 'Tàng Kiếm lão nhân nói: "Lão phu không muốn lừa cậu! Đúng vậy!" Vẻ mặt Diệp Bắc Minh trở nên cực kỳ tệ.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.