Chương trước
Chương sau
Dao Trì lại lừa anh!

"Tiền bối, có cách nào cứu vãn không?”

Trong lòng Diệp Bắc Minh bùng lên một cỗ lửa giận!

'Tàng Kiếm lão nhân suy nghĩ rồi bật ra một câu: "Nếu cậu sẵn lòng từ bỏ một kiện binh khí Đại Đế, lão phu nắm chắc khoảng hơn 50%, có thể ngăn

thế giới này không sập nữa!"

Diệp Bắc Minh thở dốc truy hỏi: "Tiền bối, ngài nói vậy là sao?"

'Tàng Kiếm lão nhân nói: "Hiến tế binh khí Đại Đế trong tay cậu, để ổn định tiểu thế giới này!"

"Chỉ nắm chắc có 50% thôi à?" Diệp Bắc Minh nhíu mày.

'Tàng Kiếm lão nhân gật đầu: "Nếu có hai kiện binh khí Đại Đế, lão phu chắc chắn 100% làm được!"

"Nhưng, cậu có nỡ không?”

Nghe thấy lời này.

Diệp Bắc Minh im lặng!

"Nhóc con, hiến tế bổn tháp đi!" Tháp Càn Khôn Trấn Ngục lên tiếng.

Cùng lúc đó, kiếm Càn Khôn Trấn Ngục cũng rung rung, bên trong truyền đến giọng của một cô gái: "Chủ nhân, chú Tháp đã đồng hành với người trên cả chặng đường, giúp ích rất nhiều!"

"Còn tôi, căn bản chẳng có tác dụng mấy!" "Nếu không có chủ nhân, tôi đã hỏng từ lâu rồi, làm gì có tư cách trở thành một kiện binh khí Đại Đế chứ?"

"Xin chủ nhân hãy dùng tôi để hiến tế!" "Các ngươi im miệng hết đi!" Diệp Bắc Minh lắc đầu.

Bất kể là tháp Càn Khôn Trấn Ngục, hay kiếm Càn Khôn Trấn Ngục, anh đều không muốn từ bỏ!

"Tàng Kiếm tiền bối, nhà tù số bảy còn trụ được bao lâu nữa?"

'Tàng Kiếm lão nhân trả lời: "E là chỉ còn khoảng mười ngày nữa thôi!"

"Mười ngày? Đủ rồi!" Diệp Bắc Minh nheo mắt, cất tháp Càn Khôn Trấn Ngục đi, sau đó quay. người nhanh chóng rời khỏi đây!

Tin Diệp Bắc Minh chấp nhận lời thách đấu của Tiêu Hùng, như một

cơn địa chấn, lan truyền khắp Nguyên Thủy Chân Giới! Tộc Bất Hủ.

"Diệp Bắc Minh chấp nhận lời thách đấu của cảnh giới Tế Đạo tâng chín

á? Cậu ta điên àI"

"Đi, mau đến nhà họ Tiêu xem xem, tôi cứ có cảm giác, chuyện này

không đơn giản như vậy!"

Tuyết tộc.

"Diệp Bắc Minh? Hỗn Độn đế thể! Nếu cậu ta chiến tử, có lẽ chúng ta có

thể chia được một chút Hỗn Độn đế huyết!"

"Ngày trước, Diệp Thí Thiên còn dẫn Diệp Bắc Minh đến Tuyết tộc ta

gây sự, tên nhóc này chết mới tốt!" "Đi, đến nhà họ Tiêu!"

Vô số bóng người di chuyển.

Tử Vi Đế Tộc. Trong đại sảnh. "Vũ Nhu, rốt cuộc Vô Căn Chi Địa đã xảy ra chuyện gì?"

"Mấy vạn người cùng đi vào Vô Căn Chỉ Địa, nguyên cảnh giới Tế Đạo đã có mấy nghìn người, trừ ba bọn con ra, những người khác đều không trở ra nữa!" Các thành viên chủ chốt nhà họ Trần đều có mặt, ai nấy đều mặt

mày ngưng trọng. Lão tổ cảnh giới Tế Đạo tầng chín, còn có tận ba người!

Trần Vũ Nhu đứng giữa đại sảnh, cắn môi, lắc đầu: "Lão tổ, con xin lỗi, con không nói được!"

Trần Kiếm Bình nhíu mày: "Vũ Nhu, ba vị lão tổ đích thân hỏi con, con có gì mà giấu hả?”

"Vũ Nhu, con có kiêng dè gì đúng không?"

Một lão giả gầy còm nhíu mày: "Nếu con có kiêng dè gì, lão phu sẽ

chống lưng cho con!"


"Ngày mai, Tiêu Hùng đánh với Diệp Bắc Minh, con nghĩ ai sẽ thắng?"

Trần Vũ Nhu trả lời ngay: "Tiêu Hùng..."

Mọi người khẽ gật đầu, đúng như họ nghĩ, Tiêu Hùng chắc chắn sẽ thắng!

Không ngờ, Trần Vũ Nhu lai bât ra nửa câu còn lai: "... thua thảm!"

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.