"Sức mạnh cơ bắp rất manh! Không hổ là thể chất Hỗn Độn, câu có dám đánh một trận công bằng với lão phu không?"
Ông ta vung tay một cái!
Một cái rìu khát máu với hình dáng cực kỳ khoa trương, xuất hiện trong tay ông tal
Sát khí ngưng tụ! "Hít..."
Xung quanh quảng trường Vô Căn, hàng loạt tu võ giả lạnh sống lưng, liên tục lùi về sau!
Đồng thời, họ cũng không kìm được phỉ nhổ trong lòng: 'Cảnh giới Tế Đạo tầng chín, mà đòi đánh một trận công bằng với một vãn bối ư? Đúng là mặt dày!"
Diệp Bắc Minh còn chưa nói gì! Diệp Thí Thiên đã sôi máu: "Tiêu Hùng, đầu óc ông chập mạch à?”
"Ông lớn hơn Minh Nhi nhà tôi hơn một trăm tỷ tuổi, thế mà ông đòi đánh một trận công bằng với thằng bé? Thế mà ông cũng nói được à!"
"Vừa nãy ông thua Minh Nhi nhà tôi, chỉ có ông mất mặt!" "Bây giờ, ông vứt cả cái thể diện của nhà họ Tiêu đi luôn rồi!" "Ông"
Tiêu Hùng tức đến nỗi suýt thì hộc máu, ông ta khàn giọng gào: "Diệp Thí Thiên, thằng ranh này đánh giỏi lắm cơ mà? Cậu ta còn có thể chất Hỗn Độn!"
"Thực lực của cậu ta đã ngang ngửa với cảnh giới Tế Đạo tầng chín rồi, lão phu ước chiến với nó thì có gì sai?” "Đừng có lôi tuổi tác vào đây, tu võ trước giờ luôn lấy thực lực vi tôn,
nếu thằng ranh này có thực lực có thể đánh được với cảnh giới Tế Đạo tầng chín!"
"Tiêu Hùng, tôi, tại sao không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3675002/chuong-5089.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.