"Cậu ta, không cứu được nữa!"
Sau cánh cửa đồng, truyền tới một giọng nói lạnh như băng: "Haiz, thương thế của cậu ta không chữa được đâu."
"Hơn nữa sẽ càng ngày càng đau đớn, Nhan Nhi, chỉ bằng con cho cậu †a chết một cách thống khoái đi, để cậu ta đỡ phải chịu khổ!"
Chữ cuối cùng vang lên.
Tuyên án tử hình cho Diệp Bắc Minh!
"Đừng mà!"
Bất Hủ Nhan hét thảm một tiếng, hộc ra một ngụm máu đầu tim!
Bụp! Bụp! Bụp!
Cái trán mềm đập mạnh lên tảng đá!
Ngay lập tức, trán cô ấy đã chảy máu chóc thịt, máu chảy theo gò má hòa cùng nước mắt rơi xuống: "Lão tổ, người ở cảnh giới Tế Đạo tâng năm, chắc chắn người có cách!"
"Ta không có cách gì hết!"
"Không thể nào!"
Bất Hủ Nhan liều mạng lắc đầu, hoàn toàn không tin: 'Lão tổ, người đừng lừa con nữa!"
"Nếu anh ấy chết, Nhan Nhi cũng không sống nữa!"
Khoát tay một cái.
Lòng bàn tay cô ấy xuất hiện một con dao găm màu vàng.
Cô ấy đâm một đao vào tim mình!
Phụt!
Máu tươi tóe ra, máu đen ở miệng vết thương lập tức nhiễm đỏ vạt áo! "Nhan Nhi, con!"
Sau cánh cửa đồng, Bất Hủ Cầm hoảng sợ.
Chỉ thấy.
Bất Hủ Nhan lại lấy ra con dao găm thứ hai, đặt lên cổ mình: "Lão tổ, nếu không cứu được anh ấy, Nhan Nhi sẽ chết ở đây luôn!"
"Con..."
Bất Hủ Cầm bất lực, thở dài: "Vết thương do võ giả cảnh giới Tế Đạo gây ra, khắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3670650/chuong-4811.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.