Sau khi rời khỏi đại điện.
Lão già mặc áo vải gai vẫn luôn theo sát sau anh!
Sắc mặt Diệp Bắc Minh âm trầm đến cực điểm: "Tiểu Tháp, Đế thủ, xem ra ba lão già này coi tôi thành cột thu lôi rồi!”
“Cột thu lôi là cái gì?”, Dao Trì thắc mắc. Diệp Bắc Minh cười tự giễu: “Còn có thứ mà cô không biết à?”
'Tháp Càn Khôn Trấn Ngục giải thích: “Trên trái đất có một loại công nghệ có thể điều chuyển hướng đi của tia sét, bảo vệ sự an toàn cho người bình thường!"
Dứt lời.
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục còn ngưng tụ ra một bức tranh trong không gian nội bộ!
Vào những ngày mưa, sấm sét đùng đoàng!
Bị một cột thu lôi bên cạnh hút đi, bảo vệ an toàn cho ngôi nhà.
Dao Trì cười lớn: “Ha ha ha! Tiểu tháp ông nói đúng lắm!”
“Tác dụng hiện tại của thằng nhóc này cũng gần giống như cột thu lôi vậy!”
Diệp Bắc Minh vô cùng bực tức: “Đế thủ, cô còn có tâm trạng cười à? Ba lão già này rõ ràng không có ý tốt đẹp gì!”
“Tôi cảm thấy chúng ta vẫn là nên tìm cơ hội rời khỏi Thần viện Thái Thương này thôi!"
Đột nhiên.
Ông già áo gai nở nụ cười kì quái: “Cậu Diệp, cậu đang truyền âm với ai vậy?” Diệp Bắc Minh cau mày.
Bản thân truyền âm bị phát hiện rồi?
Dao Trì nói: “Lão ta đang lừa ngươi đó!”
Diệp Bắc Minh lạnh nhạt nhìn ông già áo gai, không chút chần chừ giơ tay tát thẳng lên mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3670498/chuong-4659.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.