Chương trước
Chương sau
“Hắn quả nhiên là cùng một giuộc với Viên Tử Y mài”

“Vừa rồi thứ hắn cho Viên Tử Y uống hình như là nước suối thần!”

"Cái gì? Một chén nước suối thần lớn như vậy đưa cho con khốn đó uống?” "Lãng phí! Chết tiệt! Thật quá lãng phí!”

“Giết chết đôi nam nữ chó má này đi!”

Khi mọi người trong gia tộc Côn Ngô phản ứng lại, vô số bóng người liền cấp tốc lướt về phía đài cao!

Diệp Bắc Minh một tay ôm lấy Viên Tử Y, hô lên một tiếng: “Tiểu Tháp, mang tất cả bọn họ theo!”

'Tháp Càn Khôn Trấn Ngục bay tới, nhanh chóng phóng to kích thước, một dòng khí hỗn độn lập tức bao trùm lấy toàn bộ người của Viên gia, một hơi thu hết bọn họ vào trong!

"Tiểu súc sinh này, mày còn dám vác mặt tới? Muốn chết!”

Côn Ngô Quân Mạch là người lao nhanh nhất tới trước mặt Diệp Bắc Minh.

Thực lực của cảnh giới Đại Đạo tầng năm bùng nổi!

Một quyền đánh tới hướng thẳng tới phần đầu của Diệp Bắc Minh! “Cút!” Diệp Bắc Minh gầm lên một tiếng, chém ra kiếm Càn Khôn Trấn Ngục!

Cánh tay Côn Ngô Quân Mạch liền nổ tung, cả người tại chỗ biến thành một đám sương máu bay ra ngoài rồi nhanh chóng ngưng tụ thành hình người!

Vẻ mặt hắn không giấu được nét kinh hãi tột độ, chỉ là thực lực đã tụt xuống gần bằng cảnh giới Bản Nguyên.

"Hả? Biến thành sương máu mà không chết?” Diệp Bắc Minh có chút kinh ngạc.

Dao Trì giải thích: “Trên cảnh giới đại năng thượng cổ, chỉ cần còn một giọt máu liền có thể sống lại, có gì quái lạ đâu?”

Những người khác đồng loạt xông tới! Diệp Bắc Minh dùng hết sức lực giết ra một con đường máu! Quả nhiên.

Rất nhiều người vẫn có thể tái sinh sau khi bị một kiếm của anh chém thành sương máu!

Tuy nhiên sẽ bị thụt lùi cảnh giới! Nếu tấn công thêm một đòn, hẳn là có thể giết chết họ! Nhưng.

Diệp Bắc Minh không hề hiếu chiến, một tay anh ôm lấy Viên Tử Y, sau khi vùng vẫy thoát ra liền nhanh chóng biến mất! _

"Mẹ kiếp!!! Tên súc sinh này vậy mà dám chơi chiêu hồi mã thương!!

Diệp Bắc Minh chân trước vừa biến mất, thì hàng chục ông lão với cảnh giới Đại Đạo Chi Thượng liền xông tới từ núi Côn Ngô.

Giọng nói lạnh giá của Dao Trì vang lên: của ngươi thực sự quá mạo hiểm!”

iệp Bắc Minh, hành động vừa rồi “Lần này ngươi may mắn nên hơn một ngàn tên Đại Đạo Chi Thượng kia còn đang bận rộn truy lùng dấu vết của ngươi ở núi Côn Ngô!” “Tạm thời chưa kịp phản ứng lại, nếu không một khi tại hiện trường có vài chục tên Đại Đạo Chỉ Thượng trấn giữ, hôm nay ngươi nhất định phải chết không cần nghỉ ngời”

Diệp Bắc Minh khẽ cười: “Cầu phú quý trong nguy hiểm mà!”

“Tung một chiêu hồi mã thương không chỉ có thể cứu người mà còn trốn thoát khỏi núi Côn Ngô nữa”.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.