“Ngươi rốt cuộc là ai?” Bàn tay kia khế run, phát ra âm thanh: “Ta là đế...”
Diệp Bắc Minh hoài nghỉ: “Nguồn gốc của dòng nước đen vậy mà từ một bàn tay bị chặt đứt!"
“Không lẽ ngươi thực sự là một vị đại đế tối cao, bị người ta phân xác, một cánh tay bị đưa đến nhà tù số bảy này?”
Giọng nói vọng tới từ Đế thủ: “Ta không biết... ngươi phải giúp ta tìm ra những mảnh thi thể khác!”
Diệp Bắc Minh đáp: “Vậy ta được ích lợi gì?”
“Giúp bổn đế làm việc đã là vinh hạnh của ngươi rồi, còn muốn đòi quyền lợi?”
Đế thủ run lên liền bộc phát ra một luồng áp lực tối cao! Diệp Bắc Minh trực tiếp bắn ngược ra ngoài!
Cho dù có Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cố gắng chống đỡ cũng không kìm được phun ra một ngụm máu!
Anh đập mạnh lên trên vách hang động, lực mạnh đến mức cả người ghim chặt lên trên bê mặt rắn chắc!
Diệp Bắc Minh nhếch miệng cười toe toét khiến máu tươi lại trào ra từ khóe miệng: “Ai lại nguyện ý làm chuyện không công cơ chứ?”
“Một đòn này, ngươi nhớ kỹ lấy một đòn này, ta sẽ để ngươi phải trả cả gốc. lẫn lãi!”
Đế thủ lại một lần nữa rơi vào trầm tư!
Lần này tròn mười lăm phút trôi qua, giọng nói của cô ta mới lại vang lên: "Được! Bổn đế đồng ý với ngươi, chỉ cần ngươi giúp bổn đế tìm được những phần thi hài còn lại!”
“Ngày bổn đế phục sinh, ngươi chính là người đầu tiên dưới quyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3670419/chuong-4580.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.