Sắc mặt Diệp Bắc Minh cũng trở nên ngưng trọng.
Thần hồn bị nước đen ăn mòn, ngộ lỡ thân thể hoàn toàn bị chiếm giữ thì đây quả thực là một vấn đề lớn.
"Dù thế nào đi nữa, trước hết cứ tìm Nhược Tuyết đã!” Diệp Bắc Minh đóng lại lĩnh vực luân hồi.
Cảnh tượng trở lại thực tại!
“Anh Diệp!”
Tiêu Nhã Phi vội vàng chạy tới, trong đôi mắt đẹp có chút sợ hãi: 'Cảnh tượng vừa rồi là thế nào vậy? Chị Nhược Tuyết sao rồi?”
“Có lẽ cô ấy đã bị nước đen làm ô nhiễm, thần chí không còn thanh tỉnh
nữa”.
“Dung Phi, Nhã Phi, bây giờ tôi phải đi tìm Nhược Tuyết, các em có hai lựa chọn!"
“Thứ nhất là tôi sẽ đưa các em trở lại đại lục Hỗn Độn trước, ở cùng với bố mẹ tôi, nơi đó rất an toàn!"
"Thứ hai là đi theo tôi, nhưng m:
Diệp Bắc Minh còn chưa dứt lời thì hai người gần như đồng thanh nói: "Chúng em muốn đi cùng anh!”
Ánh mắt Diệp Bắc Minh trở nên nghiêm túc: “Đi theo tôi có thể sẽ rất nguy hiểm, các em đã nghĩ kỹ chưa?”
Tiêu Nhã Phi ôm chặt cánh tay anh, đôi gò bồng đào bị ép sít sao tới biến dạng: "Anh Diệp, em ngay cả chết cũng không sợ, còn sợ nguy hiểm sao?"
Diệp Bắc Minh lại nhìn sang Tiêu Dung Phi như đang hỏi ý, chỉ thấy gương mặt xinh đẹp của cô đỏ bừng, cúi đầu phun ra một câu: “Em cũng vậy!”
Hai chị em này có chút thú vị!
Chị gái có tính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3670414/chuong-4575.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.