Chương trước
Chương sau
Trận pháp đó bao trùm lên một hang động.

Thấy tên thanh niên áo tím xuất hiện, Mạc lão cùng Quân lão đều tiến lên: “Thiếu chủ!”

“Tình hình thế nào rồi?”

'Tên thanh niên áo tím nhìn về phía hang động được trận pháp trùm kín kia!

Mạc lão là một ông già gầy gò với mái đầu thưa thớt, răng lợi chẳng còn mấy cái. Ông ta lộ ra một nụ cười ghê rợn: “Xin thiếu chủ yên tâm, chắc chắn lần này

người phụ nữ kia sẽ không chạy thoát được!”

"Hơn nữa, cô ta đã bị nước đen làm ô nhiễm suốt nửa năm, trong khoảng thời gian này, đã cướp đi sinh mạng của rất nhiều người!”

“Cô ta không chỉ có sức mạnh của nước đen mà còn có lượng lớn sát khí, chỉ cần thiếu chủ nuốt chửng cô ta, công lực nhất định sẽ bước lên một tầm cao mới!”

Tên thanh niên áo tím vội nói: “Vậy còn đợi gì nữa? Dụ cô ta ra ngoài rồi bắt lấy đi!”

Mạc lão cùng Quân lão liếc nhau một cái, sau đó tiến lên một bước đi tới gần hai tên đệ tử của Liên minh Thiên Đạo, quyết đoán tóm lấy cổ họ rồi thẳng

†ay vặn gấy.

Sau đó họ gỡ bỏ trận pháp, trực tiếp ném hai thi thể ra ngoài, đáp xuống trước cửa hang.

Giây tiếp theo.

Trong hang vọng lên một tiếng gầm gừ như dã thú, một đôi mắt đỏ như máu xuất hiện!

Sau đó, một đôi cánh tay tái trắng vô cùng, móng tay rất dài, trực tiếp túm lấy cổ của hai tên đệ tử kia, kéo tọt họ vào trong hang!

Trong chớp mắt, hai cái xác khô đã bay trở lại. “Tới rồi, cẩn thận!" Mạc lão khế quát một tiếng, chủ động xông lên.

Hạ Nhược Tuyết lao ra khỏi hang, cả người cô chìm trong khí đen, đôi mắt đẹp chỉ còn một màu đỏ như máu, kiếm Thương Khung trong ray quét ngang tới!

Mạc lão vội tế ra một cây gậy đen phóng tới, chiến đấu với Hạ Nhược Tuyết!

Quân lão ở một bên nheo mắt, nhanh nhẹn thả một tấm lưới lớn màu máu kéo theo sấm sét hạ xuống!

Đôi mắt Hạ Nhược Tuyết xẹt qua một tia sợ hãi, muốn co mình lùi lại!

Vừa rồi cô bị chính tấm lưới sét này đánh trọng thương, bức ép tới mức phải chui vào trong hang!

“Đứng để cô ta chạy thoát!” Quân lão hét lên một tiếng, vội rạch một đường trên năm đầu ngón tay, máu tươi lập tức phun ra, rồi dùng chính nó vẽ ra vài tấm bùa chú trong không trung

phong ấn lên trên!

Mạc lão thì bước tới chặn lối vào hang động mà Hạ Nhược Tuyết muốn rút lui, dùng cây gậy đen trên tay đánh tới!

Đập thật mạnh xuống ngực cô!

Hạ Nhược Tuyết lộn một vòng né thoát, nhưng lại bị lưới sét bao trùm lấy, sấm sét màu vàng ngập trời lập tức ập xuống!

Trên người cô truyền tới một mùi máu thịt cháy khét, năm tấm huyết chú kia đã phong ấn khoảng không xung quanh!

Cho dù cô có giấy giụa thế nào cũng không phá nổi tấm lưới sét này!

“Thiếu chủ, xong rồi!”

Mạc lão cùng Quân lão kéo lưới sét chậm rãi bước tới.

Trong mắt tên thanh niên áo tím lóe lên một tia hưng phấn: "Sau khi bị nước đen lây nhiễm, rất nhiều người đều đột tử, chỉ có một số ít người sống sót, nhưng

cũng trở thành nô lệ của nước đen!”

“Người phụ nữ này trước kia hình như là thiếu tông chủ của Thương Khung Kiếm Tông!”

“Còn là thể kiếm tâm nữa, nếu nuốt chửng cô ta, tôi ít nhất cũng có thể tăng hai cảnh giới nhỏ!”

“Hai người các ông hộ pháp cho tôi!” “Vâng!” Mạc lão cùng Quân lão cung kính lùi sang một bên!

Tên thanh niên áo tím khoanh chân ngồi xuống, một luồng máu đen nở rộ, ngưng tụ thành vô số phù văn thoáng chốc bao trùm lấy Hạ Nhược Tuyết!

"Ahl" Hạ Nhược Tuyết đau đớn hét lên. Đáng tiếc cô đã bị lưới sét phong ấn, không cách nào thoát ra được.


Cả người cô đã bị nước đen bao bọc lấy, căn bản không dò ra được chút tung tích nào.

Nhưng khi tên thanh niên áo tím hút máu tươi của cô, ngược lại trong nháy mắt khiến tháp Càn Khôn Trấn Ngục cảm nhận được! nh

“Nhóc con, tìm ra rồi

“Cách đây ba mươi tám ngàn dặm!”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.