Khoảnh khắc tháp Càn Khôn Trấn Ngục nhìn thấy tòa tháp này, cũng cảm thấy bàng hoàng.
Nếu như nó là một con người, nhất định sẽ trố mắt mà nhìn: “Nhóc con... đây... hình như là bản thể của bổn tháp!”
“Cái gì?"
Diệp Bắc Minh cũng sửng sốt.
Bản thể của tháp Càn Khôn Trấn Ngục?
Không phải nó đã bị phá hỏng từ vài kỷ nguyên trước sao? Tại sao lại xuất hiện ở đây?
“Tiểu tháp, tôi biết rồi! Vãi!”
“Bản thể của bổn tháp sau khi bị vỡ vụn, đã rải rác khắp các thế giới, có lẽ người của Thiên Ma tộc của các cậu đã thu thập tất cả các mảnh vỡ của tôi lại!”
“Cậu quên rồi sao? Trước đây, khi cậu có được đỉnh của tòa tháp này, còn có một vài mảnh vỡ khác nữa!”
“Sau đó, cậu dùng Hỗn Độn Mẫu Thạch tái tạo lại thân thể cho tôi!” Diệp Bắc Minh gật đầu. Anh đương nhiên vẫn nhớ.
Đồng thời, trong lòng cũng cảm thấy vô cùng chấn động: “Thế nên.. đây chính là bản thể thật sự của ông, hiện tại biến thành cấm địa của Thiên Ma tộc?”
“Đúng vậy!” Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cười lớn: “Ha ha, nhóc con, tiến vào tháp!”
“Sau khi thần hồn và bản thể của bổn tháp bị phá hủy, cũng không đem theo bao nhiêu đồ vật!”
“Được!”
Diệp Bắc Minh cũng rất kích động, giống như trước mắt là một kho báu khổng lồ đang đợi anh khám phá vậy.
Một bước bước tới trước mặt tháp Càn Khôn Trấn Ngục.
Khoảnh khắc anh đến gần, một trận pháp cổ xưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3670371/chuong-4532.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.