Đế Cơ bước tới, ánh mắt u ám: “Cuồng Nhi, sao con lại nói sự thật ra ngoài rồi!?”
“Không phải ta đã nói với con là ta và bố con là anh em ruột sao!” “Tại hoàng cung Ma tộc, con chỉ có thể gọi ta là cô!”
Trời ạ!
Nội tâm Diệp Bắc Minh như có sóng dậy biển dâng!
Bản thân chỉ ngẫu nhiên phỏng đoán vậy mà phát hiện ra một bí mật kinh thiên động địa!
Anh chỉ có thể thuận theo đó mà diễn tiếp, khàn giọng đáp: “Tâm trạng con không tốt, đừng chọc tới con! Con chỉ muốn quanh quẩn trong cung một lúc, ai chọc con con liền giết kẻ đó!”
"Xin lỗi......
Trong mắt Đế Cơ xẹt qua một tia thống khổ.
“Mẹ không thể đường đường chính chính nhận con, để con phải tủi thân rồi!”
“Con không phải thích Phượng Cửu của Phượng tộc sao? Ngày mai mẹ sẽ lập tức hạ lệnh gả Phượng Cửu cho con!”
"Đủ rồi! Đừng nói chuyện với con nữa!”, Diệp Bắc Minh đè giọng gầm lên.
"Được rồi được rồi!"
Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.
Đế Cơ giống như một đứa trẻ mắc lỗi, tiện tay móc ra một tấm lệnh bài, nhẹ giọng dỗ dành: “Mẹ đưa con lệnh bài của mẹ, con cứ mặc sức đi dạo toàn bộ hoàng cung đại nội này!”
“Hừi”
Diệp Bắc Minh một phát cướp lấy lệnh bài rồi biến mất.
Đế Cơ thở dài một tiếng, vừa định về cung nghỉ ngơi.
Thì một tên thái giám lại hớt hải lao tới hô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3670370/chuong-4531.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.