Cách đó mấy chục dặm, đã có thể nhìn thấy bóng dáng của Phượng thành. “Được rồi, Diệp Bắc Minh, anh vào trong xe ngựa đi!”
Diệp Bắc Minh cau mày nói: “Không phải bảo tôi giả làm người đánh xe cho cô sao?”
Phượng Cửu trầm mặc giây lát, sau đó mới nói: “Anh ngồi bên ngoài cũng được, có điều tôi nói cho anh biết!”
“Đợi chút nữa chúng ta sẽ tới cổng của thành Phượng tộc, sẽ có hai người cuồng nhiệt theo đuổi tôi!”
“Tôi rất ghét hai người đó, bọn họ yêu thích tôi đến mức biến thái, bất cứ người đàn ông nào tới gần tôi đều bị bọn họ giết chết!”
“Cho dù là đánh xe của tôi, cũng không ngoại lệ”.
Phượng Cửu vươn chiếc đầu nhỏ ra, khế mỉm cười nói với Diệp Bắc Minh: “Anh muốn bị bọn họ giết chết à?”
Diệp Bắc Minh suy nghĩ trong chốc lát.
Anh không sợ bất cứ ai cả, chỉ muốn nhanh chóng tìm được Hỗn Độn Chân Hỏa.
Không muốn gây ra sự phiền phức nào cả.
'Thế nên anh lựa chọn vào bên trong xe.
Khoảng cách một trăm dặm, rất nhanh đã tới rồi.
“Quận chủ Phượng Cửu đã trở lại!”
Đột nhiên, trong đám đông có người hét lên.
Xoạt!
Vô số ánh mắt nhìn qua.
Một cỗ xe ngựa từ phía xa chầm chậm chạy tới.
Hai người Đế Cuồng và Huyết Hồng trở nên kích động, chỉ sợ tụt lại phía sau người khác, đồng thời lớn tiếng hét lên: “Quận chủ Phượng Cửu, sinh nhật vui vẻ”
“Tôi đã chuẩn bị rất nhiều quà tặng cho em,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3670355/chuong-4516.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.