Chương trước
Chương sau
“Là ai đang nói chuyện?”

Lão giả áo xanh kinh sợ quay đầu lại.

Chỉ thấy.

Một luồng khiếm khí khổng lồ dài hàng ngàn trượng quét ngang qua.

Kiếm khí rơi xuống xung quanh ba người Dạ Huyền, hàng ngàn đệ tử của Thanh Thành tông căn bản không thể ngăn cản được uy lực của một kiếm này, tất cả đều hóa thành sương máu.

Lão giả áo xanh kinh hãi đến tột độ: “Cảnh giới Đạo Tôn!”

Giây tiếp theo.

Một đạo thân ảnh từ trên trời giáng xuống, Hạ Nhược Tuyết, Liễu Như Khanh, Đạm Đài Yêu Yêu ba người liền xuất hiện.

“Là bọn họ!” Diệp Thanh Lam vui mừng khôn xiết.

Liễu Như Khanh và Đạm Đài Yêu Yêu xông lên phía trước: “Chủ nhân, chủ mẫu, hai người ở đây, thật là tốt quá rồi!”

Hạ Nhược Tuyết bước lên phía trước, đến bên hai người, giơ tay truyền lực trị thương cho bọn họ.

Sau khi ổn định thương thế. “Bố, mẹ, đại sư tỷ, mọi người nghỉ ngơi đi!” “Việc tiếp theo cứ giao cho conl”

Đôi mắt đẹp của Hạ Nhược Tuyết khẽ liếc qua, rơi trên người lão giả áo xanh, ông ta lập tức cảm nhận được một cỗ sát khí lạnh thấu xương.

Lão giả áo xanh biến sắc: “Tiền bối, đều là hiểu lầm...” Phụt!

Một đạo kiếm khí chém ngang qua, đầu của lão giả áo xanh bay lên cao, sau đó nổ tung.

“Bố mẹ, hai người chờ con một chút, con đi diệt cả tộc bọn họ”, Hạ Nhược Tuyết khẽ mỉm cười, bước vào bên trong Thanh Thành tông.

Ánh mắt Diệp Thanh Lam có chút kỳ lạ: “Con nhóc này, thật giống Minh

Hỗn Độn Giới.

lệp Bắc Minh, anh thật sự là người của Huyền Tộc sao?” Phượng Cửu trừng to mắt nhìn chằm chằm vào Diệp Bắc Minh.

Vẻ mặt Diệp Bắc Minh bình tĩnh: “Cô đã hỏi tôi mấy chục lần rồi! Tôi có cần thiết phải lừa cô không?”

Phượng Cửu đứng bất động tại chỗ.

Trong lòng sớm đã nổi lên từng cơn chấn động dữ dội, Huyền tộc đã bị diệt tộc hàng trăm triệu năm trước, tam đại Thiên Ma cũng không có cách nào mở ra cấm địa của Thiên Ma! Đế Trần mặc dù chiếm giữ vị trí Ma Hoàng, huyết mạch

và thực lực cũng không tệ.

Hàng chục triệu năm nay.

Đế tộc, Huyết tộc, Phượng tộc, ba tộc này cùng nhau phát triển hòa hợp.

“Nếu như Diệp Bắc Minh thật sự là người của Huyền tộc, nói không chừng lời tiên đoán của tổ tiên chính xác”.

“Người này, thật sự có thể thay đổi vận mệnh của Phượng tộc”. “Đưa Phượng tộc đi đến đỉnh cao huy hoàng”. Nghĩ đến đây.

Tâm tình của Phượng Cửu trở nên cực kỳ xúc động, chưa bao giờ cô ta cảm thấy như vậy.

“Đi, cùng tôi trở về Phượng tộc”, sau khi quyết định, Phượng Cửu trực tiếp nói.

Diệp Bắc Minh vừa muốn mở miệng từ chối.

Phượng Cửu giống như nhìn thấu được suy nghĩ của anh: “Đừng từ chối vội, nếu tôi nói với anh, tôi có thể giúp anh tiến vào cấm địa Thiên Ma thì sao?”

Lời vừa đến miệng, liền lập tức nuốt vào.

Phượng tộc, cổng thành cổ xưa, người đông như kiến. Ngoài người của Phượng tộc ra. Người của Đế tộc, Huyết tộc đều có mặt, ai nấy cũng háo hức chờ đợi.

Một thanh niên mặc mãng bào với vẻ mặt ngạo mạn cười nói: “Huyết Hồng, anh đang sợ sao? Hôm nay quận chủ Phượng Cửu nhất định sẽ lựa chọn gả cho. tôi! Những thứ giẻ rách kia của anh căn bản không đáng tiền, Đế tộc tôi vung tay là có cả đống!”

“Tôi khuyên anh nên lập tực rời đi, tránh cho việc tự mình chuốc lấy nhục. nhất”

Hôm nay. Không chỉ là lễ trưởng thành 1 vạn tuổi của Phượng Cửu. Mà còn là ngày cô ta chọn chồng.

Hai người này chính là những người có thế lực mạnh nhất.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.