Chương trước
Chương sau
Hai thân ảnh đáp xuống đất. “Cái này!”

Đế Cuồng sửng sốt.

“Mày là ai?”, ánh mắt Huyết Hồng đỏ ngầu, cực liệt co giãn. “Đây...

Toàn bộ thành cổ Phượng tộc đột nhiên im lặng đến đáng sợ.

Mọi người trợn trừng mắt, kinh ngạc nhìn Diệp Bắc Minh.

Sắc mặt Đế Cuồng và Huyết Hồng lập tức trở nên tái xanh, biểu cảm hung dữ đến cực độ.

Hai người vì Phượng Cửu mà ra tay đánh nhau, không ngờ trong xe ngựa của đối phương lại giấu một người đàn ông.

Một nơi riêng tư như thế, vậy mà lại có một người đàn ông khác! “Thằng ranh, mày con mẹ nó là ai?”

Sự ghen tuông của Đế Cuồng không cách nào kiềm chế được nữa, bùng lên như ngọn lửa.

Huyết Hồng căm tức đến khí hỏa công tâm, trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi: “Phượng Cửu, người đàn ông này là ai?”

Cảm thấy được sát ý của Đế Cuồng và Huyết Hồng.

Diệp Bắc Minh mặc dù không sợ, nhưng cũng không muốn gây sự: “Các người đừng hiểu lầm, tôi là...”

“Đúng vậy!

Phượng Cửu đã lên tiếng trước, đứng chắn trước mặt Diệp Bắc Minh: “Không sai! Anh ta chính là người đàn ông Phượng Cửu tôi lựa chọn, cũng chính là chồng tương lai của tôi!”

“Cái gì?”

Không chỉ Đế Cưồng và Huyết Hồng.

Mà cả Diệp Bắc Minh cũng sững sờ.

Con mẹ nó!

Gô ta đang nói nhảm gì vậy?

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cười lớn: “Ha ha ha, nhóc con, cậu lại bị phụ nữ lừa gạt rồi”.

“Qủa nhiên, phụ nữ càng xinh đẹp thì càng giỏi nói dối!”

“Phượng Cửu, điều em nói là thật sao?”

Vài lão giả của Phượng tộc chen ra từ trong đám đông, vẻ mặt không thể tin được: “Thằng nhóc này... mới ở cảnh giới Nhập Đạo!”

Phượng Cửu trịnh trọng gật đầu: “Các trưởng lão, tôi không hề nói đùa”.

Lông mày Diệp Bắc Minh cau chặt lại, truyền âm: “Cô Phượng, cô đang làm cái quái gì vậy?”

Phượng Cửu truyền âm trả lời: “Anh Diệp, không phải anh định đi vào cấm địa Thiên Ma sao?”

Diệp Bắc Minh có chút bất lực: “Vào cấm địa Thiên Ma với việc tôi trở thành chồng cô có liên quan gì đến nhau? Vả lại, chúng ta căn bản không có quan hệ gì cải”

“Anh Diệp, làm người tốt đến cùng đi! Tôi không thích hai tên kia, giúp tôi một lần! Để bọn họ thật sự chết tâm mà từ bỏ!”, Phượng Cửu truyền âm nói.


Đúng vậy!

Một giây sau.

Diệp Bắc Minh bước lên trước, đến bên cạnh Phượng Cửu.

Đưa tay ra, ôm lấy eo nhỏ của Phượng Cửu: “Không sai, cô ấy chính là người phụ nữ của tôi!”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.