Mọi thứ diễn ra quá nhanh. Mọi người kinh hãi nhìn La Thiên có chút nghi hoặc! “Ông cái gì mà ông?”
La Thiên không để ý tới ánh mắt của mọi người: "Ngoan ngoãn quỳ xuống chờ chỉ thị tiếp theo của đại nhân đi!”
“Cậu Diệp à, vị.... vị tiền bối này là?”
Vương Quỳnh ngẩn người tại chỗ, cô ta cũng không ngờ La Thiên sẽ trực tiếp ra tay như vậy.
Diệp Bắc Minh cũng giật mình, anh không kêu La Thiên hành động mà!
Ngụy Nhân Tông vừa xấu hổ vừa phẫn nộ muốn chết: “Tôi là người họ Ngụy đảo Thiên Khôi, sao ông dám sỉ nhục tôi như vậy?”
Bốp!
Một tiếng vang giòn giã!
La Thiên quăng thêm một bạt tai tới, để lại dấu năm ngón tay đỏ rực trên má Ngụy Nhân Tông: “Như thế này có phải dễ chịu hơn một chút không? Tỉnh táo lại chưa?”
“Trời ạ...”
Những người tu võ đứng xem xung quanh nghe vậy đều ngơ ngác!
“Ông!!!”
Ngụy Nhân Tông tức giận đến suýt hộc máu: “Có thể chết nhưng không thể chịu nhục!”
La Thiên đột nhiên bùng phát sát ý: “Ông muốn chết? Tôi chưa từng thấy loại yêu cầu nào như vậy, nếu đã muốn vậy tôi giúp ông toại nguyện!”
Nói đoạn một bàn tay đã rơi xuống đầu Ngụy Nhân Tông! Mặt đất xung quanh nứt lìa, hơi thở tử vong cũng theo đó ập xuống! Ngụy Nhân Tông run rẩy, gương mặt già nua thoắt cái tái xám đi vì sợ hãi!
"Tiền bối, xin đừng... tôi không muốn chết nữa!”
Ông ta vội vã quay đầu nhìn hướng Tề Vạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3670210/chuong-4371.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.