Kỷ Bách Nghiệp mỉm cười: “Ha ha, tức giận? Lão phu không tức giận!”
“Lão phu chỉ có chút hứng thú với công pháp luyện thể trên người thằng nhóc đó, từ cuộc chiến Thiên Giai hàng trăm năm trước lão phu đã chú ý tới nó rồi!”
“Đáng tiếc sau này nó lại biệt tăm cả trăm năm, nếu không lão phu đã đào ra bí mật ẩn giấu trên người thằng nhãi này rồi!”
“Lão phu vốn còn muốn bồi dưỡng nó thành đệ tử, bây giờ xem ra đã không cần thiết nữa!”
Con ngươi của Kỷ Bách Nghiệp càng phát ra lạnh lùng! Nắm ngón tay chụp vào không trung, tỏ vẻ như đã nắm chắc phần thẳng: “Không đầy một tháng nữa, thằng nhãi này nhất định sẽ quỳ dưới chân cầu xin lão
phu thu nhận nớ”.
“Ha ha ha...”
Tiếng cười khàn đặc chứa đựng đầy mưu mô vang lên không ngừng khiến người ta phải rùng mình!
Ở một bên khác, nhà họ Giang.
“Cậu Tô, đây là đồ cô chủ kêu tôi mang tới cho cậu, cậu có thể rời khỏi nhà họ Giang ri
Một ông lão tiến vào một khoảnh sân sang trọng, một đường thong thả đi thẳng tới chỗ Tô Cuồng đang ngồi thiền.
Tô Cuồng mở bừng hai mắt, nhìn nhẫn chứa vật được đưa tới mà sắc mặt tối sầm!
“Ý ông là gì?”
Gương mặt ông lão giữ nguyên nét tươi cười: “Chính là ý trên mặt chữ, rời khỏi nhà họ Giang”.
Tô Cưồng cười gẵn: “Là Tiên Nhi kêu tôi ở lại nhà họ Giang, ông cụ cũng mời tôi ở lại làm cung phụng của nhà các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3670204/chuong-4365.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.