Cũng chính vào nháy mắt hình bị thay đổi, Diệp Bắc Minh đang đứng bất động đột nhiên di chuyển.
Không hề báo trước, anh giơ tay lên và tung ra một quyền. Rầm! Một quyền với sức mạnh bùng nổ.
Không gian xung quanh như bị bóp méo, đôi chân của Viên Lục nổ tung, cả người bay ngược về phía sau.
Vút!
Diệp Bắc Minh đuổi ngay phía sau, tóm lấy cổ Viên Lục, hung hãn đập hắn ta xuống đất.
Bịch! Âm thanh nặng nề vang lên.
“Mày rất thích giãm đạp lên người khác à?” Giày Hồi Lực đạp mạnh xuống.
Rắc! Rắc! Rắc!
Âm thanh xương gãy không ngừng vang lên cùng với tiếng hét thảm thiết của Viên Lục: “A... chân của tôi... đan điền của tôi...”
“Tay... đừng... vai của tôi...”
Diệp Bắc Minh giống như phát điên, đạp mười mấy cước lên người Viên Lục trong một hơi thở.
Viên Lục. Biến mất rồi. Hắn ta biến thành một đống thịt nát, dính chặt vào Thiên Giai.
“Hừ... hừ... hừ...”, thân thể ba người Trương Nhất Kiếm, Tư Lầu Đệ Nhất, Triệu An Nhiên không ngừng run rẩy.
Diệp Bắc Minh chậm rãi ngẩng đầu, ánh mắt như thần chết nhìn vào ba người: “Tôi và các người không thù không oán, tại sao lại giúp người khác giết
tôi?”
“Tôi không hiểu, thật sự không hiểu, các người chính là thiên tài trong thiên tài rồi!"
“Tại sao vậy?”
Xoạtl!!
Anh tiến lên phía trước một bước, đột nhiên lao về phía ba người. Sau lưng anh, càng là sát khí ngập trời.
“Cùng ra tay đi! Thằng nhãi này quá khủng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3670156/chuong-4317.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.