Ông ta lo sợ nhìn Thiên Cơ lão nhân bên cạnh: “Thiên Cơ huynh... nếu như có cơ hội gặp anh Diệp, xin hãy nói với cậu ta rằng!”
“Những lời Lôi Viêm tôi uy hiếp cậu ta lúc nãy đều là đánh rắm!”
“Sau này tôi sẽ không bao giờ xuất hiện trước mặt cậu ta nữa, tôi sẽ đi ngay bây giờ, vĩnh viễn không xuất hiện!”
Bỏ lại một câu đó. Lôi Viêm giống như điên lao ra khỏi quảng trường Thiên Giai và biến mất.
Có thể dọa Lôi Viêm trực tiếp bỏ chạy như vậy, có thể thấy khí tàn sát của Diệp Bắc Minh làm người ta kinh động như thế nào.
Điểm cuối của Thiên Giai, quảng trường trung tâm của 72 đảo.
Mười năm phút trôi qua, khuôn mặt xinh đẹp của Sở Y Thủy có chút tái nhợt, nước mắt rưng rưng: “Mười năm phút rồi, anh Diệp anh ấy...”
“E rằng đã chết rồi!”
Hướng Ly Ly bước tới vỗ nhẹ lên vai Sở Y Thủy: “Y Thủy, cô đã cố gắng hết sức rồi!”
“Dù gì, với thực lực đó của anh ta căn bản không thể là đối thủ của 4 người Viên Lục được!”
“Anh ta tự mình lựa chọn lên Thiên Giai, không kịp quay lại, đây chính là số mệnh của anh ta...”
“Nhưng, anh ấy đã cứu tôi một lần, tôi lại không thể cứu anh ấy...., Sở Y Thủy tự trách mình,.
câu: “Ha ha, ha ha
Sở Nguyên Bá ngồi trên ghế, tay cầm ly trà, tùy ý nói ha... đấu với tao? Lại còn muốn lên Thiên Giai Đảo? Người điên nói mơi
“Công tử uy phong”.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3670157/chuong-4318.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.