“Hắn ta tới rồil” Viên Lục mở mắt, khóe miệng nhếch lên nụ cười tàn nhẫn lạnh lùng.
Nói xong, Trương Nhất Kiếm, Tư Lầu Đệ Nhất và Triệu An Nhiên cùng Viên Lục 4 người chậm rãi đứng dậy.
“Bốn người!!!” Nơi tận cùng của quảng trường Thiên Giai, Sở Y Thủy kinh hãi hét lên, gầm
giọng với Sở Nguyên Bá: “Sở Nguyên Bá anh! Vậy mà không phải là hai người, anh tìm đến 4 người có sức chiến đấu hơn 20 vạn !II”
Vương Quỳnh và Hướng Ly Ly cũng sững sờ. Họ nhìn Diệp Bắc Minh trên màn hình một cách đáng thương.
Bốn người với sức chiến đấu trên 20 vạn cùng hợp lực, Diệp Bắc Minh chắc chắn phải chết.
“Ha ha hat”
Sở Nguyên Bá cười: “Sở Y Thủy, cô nói gì cơ? Sao tôi nghe không hiểu nhỉ?”
“AnhlII“
Sở Y Thủy nghiến răng phẫn nộ.
“Thằng ranh, thì ra thực lực của mày cũng không yếu nhỉ! Chẳng trách lại dám nói chuyện bổn công tử như vậy, nói cho cùng thì mày vẫn còn non và xanh lắm!”, Sở Nguyên Bá cười lạnh nói.
“Thực lực quả thực không tồi!”
“Giết đám người có sức chiến đấu mười mấy vạn cũng không có tính thách đấu, giết bọn tao thử xem?”
“Các người có muốn lọt top 10 không? Còn không nhanh tốc chiến tốc thẳng, giết hắn rồi tiếp tục leo lên Thiên Giail”
Trương Nhất Kiếm, Tư Lầu Đệ Nhất, Triệu An Nhiên ba người đều mang theo nụ cười mỉa mai.
“Uhm...” Diệp Bắc Minh thở dài lắc đầu.
“Anh Diệp xong đời rồi...", Vũ Văn Phong nói với vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3670155/chuong-4316.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.