Nó tối đen như mực.
Có vô số linh hồn quanh quẩn ở gần đó, chậm chạp không muốn nhảy xuống, cũng có một vài linh hồn nhảy xuống không chút do dự, sau đó biến mất.
“Vương Như Yên!” Diệp Bắc Minh khẽ gọi. Đài luân hồi khẽ rung lên, một cỗ năng lượng thần bí trào ra.
Sau đó là một bóng người từ trên trời giáng xuống, lặng lẽ đứng trước mặt Diệp Bắc Minh.
Chính là linh hồn của thập sư tỷ. “Thập sư tỷ!” Đôi mắt Diệp Bắc Minh rưng rưng.
Vương Như Yên cũng nhìn trân trân vào anh, hư ảnh linh hồn kịch liệt dao động: “Tiểu sư đệ.... là đệ sao? Sao đệ lại đến đây?”
“Tiểu sư đệ!”
Linh hồn của Vương Như Yên lao tới buông.
m chặt lấy Diệp Bắc Minh không
Một lúc sau, Diệp Bắc Minh lại tiếp tục đọc.
“Ân Hoàng!”
Đây là tên của cửu sư tỷ hoàng hậu Hồng Đào.
“Lục Tuyết Kỳ!”
“Khương Tử Cơi”
“Chu Lạc Ly!”
“yUUI"
“Thiên Nhận Băng!”
Linh hồn của sáu vị sư tỷ xuất hiện, tất cả đều đứng trước mặt Diệp Bắc Minh. Kích động! Vui mừng! Kỳ lạ!
Trên mặt họ là đủ loại cảm xúc, thậm như còn hào hứng hơn cả Vương Nhu Yên nữa!
“Tiểu sư đệ tới nơi đây sao? Làm sao có thể chứ?” “Đây nhất định là giả đúng không?” “Hình như mình nhìn thấy tiểu sư đệ...”
Sáu vị sư tỷ cùng lao tới, giống như Vương Như Yên ôm chặt lấy Diệp Bắc Minh.
Nước mắt Diệp Bắc Minh trào ra, gầm lên như đang trút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3670095/chuong-4256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.