Sâu trong thành phố ma Phong Đô.
Một người phụ nữ mặc áo đỏ bay lên không trung, đôi mắt trống rỗng hiện lên một tia kinh hãi: “Là ai to gan đến vây, lại dám gây chuyện ở đài luân hồi?”
“Lễ nào hắn không sợ Hắc Long đại nhân?” Dưới đài luân hồi. Diệp Bắc Minh kinh ngạc: “Vãi shit! Tiểu Tháp mạnh mẽ như vậy sao?”
Trên khuôn mặt xinh đẹp của Đường Lạc Âm, đôi mắt mở to tràn đầy vẻ khó tin.
Đây thật sự là đài luân hồi của Minh Giới sao?
Là con đường bắt buộc phải đi qua mới có thể đầu thai được? Vậy mà lại bị một quyền của Diệp Bắc Minh nghiền nát.
Mặc dù cô ta biết là có người âm thầm giúp đỡ trong bóng tối, nhưng cũng đủ để làm chấn động toàn bộ U Minh Giới!
Giọng nói của tháp Càn Khôn Trấn Ngục lại một lần nữa vang lên: “Hắc Long, ngươi có phục không?”
“Phục rồi! Phục rồi! Thật sự phục rồi!”
“Chủ nhân của ta muốn mang đi một vài quỷ hồn từ chỗ ngươi, ngươi có phải muốn ngăn cản?”
“Không dám! Không dám! Không bao giờ dám nữa ạ!”
“Nếu không dám, còn không mau hiện thân?”
Một tiếng gầm giận dữ vang lên!
Grừt
Trên bầu trời xet qua một tia sáng, cây đinh ba giống như sao băng từ trên trời lao xuống, hiện hình thành một người bình thường đứng trước mặt Diệp Bắc Minh.
Hắn ta khẽ cúi người 90 độ.
“Hắc Long, tham kiến tháp Trấn Ngục đại nhân!”
Diệp Bắc Minh ngây ra: “Đây là bản thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3670094/chuong-4255.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.