Diệp Bắc Minh hơi kinh ngạc.
Cảnh giới của cô nhóc này đã bắt kịp Lăng Thi Âm!
Mới được hơn một năm chứ mấy?
Tốc độ này quả thực có phần kinh người!
Chẳng lẽ thật sự là thiên tài võ đạo?
..
"Anh Diệp!"
Hầu Tử mỉm cười xông lên, ôm lấy Diệp Bắc Minh.
Lại đấm vào vai anh một quyền: "Anh được đấy, thế mà đã rạng danh khắp thế giới Cao Võ rồi!"
"Không hổ là anh em tốt của Vương Khinh Hậu tôi!"
"Mình cậu đắc đạo, chúng tôi cũng gà chó lên trời theo!"
"Nếu không phải anh Diệp, e rằng chúng tôi vẫn còn đang hít bụi tại địa bàn Côn Luân!"
Mấy người bọn họ rất hưng phấn!
Nhưng khuôn mặt Diệp Bắc Minh không thấy chút vui vẻ nào: "Sao mọi người lại tới đây?"
Lăng Thi Âm nghi hoặc: "Thiếu chủ, không phải cậu bảo chúng tôi tới sao?"
"Tôi?"
Lông mày Diệp Bắc Minh lại càng xoắn lại.
Ngô Khinh Diên liền vội vàng giải thích: "Thiếu chủ, Tổng viện Giám sát tới địa bàn Côn Luân".
"Nói rằng Thiếu chủ cậu lập công lớn cho Tổng viện Giám sát, bảo chúng tôi đến Tổng viện Giám sát tập võ!"
"Chẳng lẽ, không phải cậu bảo chúng tôi tới?"
Diệp Bắc Minh không nói gì.
Sâu trong đôi mắt hiện lên sát ý lạnh như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3668564/chuong-2725.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.