"Trên quảng trường ngoài kia toàn là máu tươi, sao lại chẳng thấy người nào?"
Nói đến cùng, ai mà tưởng được toàn bộ Vân Tiêu Tông đã Diệp Bắc Minh giết chóc gần như chẳng còn ai!
"Cậu Diệp, chúc mừng cậu, xin chúc mừng cậu!"
Phùng Vũ thở hồng hộc.
Diệp Bắc Minh nhìn Phùng Vũ: "Chúc mừng tôi cái gì?"
Phùng Vũ cười đầy thần bí: "Cậu Diệp, tổng viện trưởng đặc biệt tuyển chọn tất cả thành viên nòng cốt của nhà họ Diệp gia nhập Tổng viện Giám sát!"
"Còn cả vài bạn bè của cậu tại địa bàn Côn Luân cũng đều tiến vào Tổng viện Giám sát, trọng điểm bồi dưỡng!"
"Ông nói gì cơ?"
Trong nháy mắt, một luồng sát ý lạnh như băng bộc phát!
Ầm!
Phùng Vũ bị đánh bay ra ngoài, phun ra một ngụm máu tươi: "Cậu Diệp, cậu... cậu sao vậy?"
"Đây là chuyện tốt mà!"
...
...
Nhìn dáng vẻ của Phùng Vũ, hình như ông ta không rõ ràng lắm.
Nhưng đối với người nhà họ Diệp và bạn bè của Diệp Bắc Minh mà nói, chính là rơi vào hang sói!
Phùng Vũ đối xử với Diệp Bắc Minh không tệ.
Vương Bình An bảo ông ta tới, phỏng chừng là để ông ta dùng mạng của mình thông báo cho Diệp Bắc Minh chuyện này!
Nhìn khuôn mặt bối rối của Phùng Vũ, e rằng còn chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3668563/chuong-2724.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.