"Nếu không thì, để tôi nói thẳng cho bọn họ tất cả?"
Diệp Bắc Minh không nói gì, sắc mặt anh lạnh hơn.
Vương Bình An nhếch miệng cười: "Có đôi khi, không biết gì cả cũng là một niềm hạnh phúc!"
"Cậu nhìn bọn họ đi, tiến vào Tổng viện Giám sát xong còn có thể học tập võ kỹ đứng đầu!"
"Hạnh phúc biết nhường nào!"
Diệp Bắc Minh nhìn ông ta như nhìn một người chết!
Vương Bình An bình tĩnh nói tiếp: "Nhóc Diệp, lão phu không thích bị người khác dùng loại ánh mắt này nhìn".
"Bằng không thì lão phu không dám cam đoan, một ngày nào đó những người này sẽ không cẩn thận chết mất đâu?"
Ông ta nở nụ cười vô cùng thâm thúy: "Cậu hy vọng ba người phụ nữa kia chết, hay là anh em kết nghĩa của cậu chết?"
Ầm!
Hơi thở chết chóc bùng nổ ra từ bên trong cơ thể Diệp Bắc Minh!
Diệp Bắc Minh lạnh như băng nhìn chằm chằm Vương Bình An: "Ông cảm thấy dùng bọn họ là có thể uy hiếp được tôi sao?"
Trên mặt Vương Bình An vẫn treo nụ cười: "Cậu không quan tâm đến sống chết của bọn họ hả, không sao cả".
"Tôi đã phái người đi bảo vệ cho nhà họ Diệp rồi!"
"Chỉ cần cậu nghe lời, tôi bảo đảm không có bất kỳ ai sẽ bị thương!"
"Đương nhiên, nếu cậu muốn cá chết lưới rách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3668565/chuong-2726.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.