“Anh ta mà dám phản kháng, giết không tha!”
“Vâng!”
Mười mấy lão già cảnh giới Vực Vương trung kỳ tiến lên một bước.
Một luồng khí xơ xác tiêu điều cuốn ra!
Những học viên khác hoảng sợ lùi về phía sau, sắc mặt trắng bệnh!
Phùng Vũ bước một bước ra ngăn ở trước mặt Diệp Bắc Minh:”Chờ một chút!"
Lục Tử Húc cười nhạt: “Thầy Phùng Vũ, cậu biết thân phận của mình là gì đấy chứ?"
"Ngăn cản người chấp pháp của Chấp Pháp Viện, dựa theo quy tắc, cậu cũng là đồng phạm với tên này!"
Phùng Vũ cắn răng quát lớn: "Là Chu Lệ, Vương Mộng bọn họ có lỗi trước!"
Trịnh Nhất Hàm đôi mắt đỏ bừng: "Thầy Phùng Vũ, coi như là bọn họ có sai đi!”
“Nhưng chẳng lẽ lại đến mức phải trực tiếp giết người hay sao? Nơi này là Tổng viện Giám sát, là một nơi có quy tắc!”
“Tên này động một chút là giết người, thủ đoạn tàn nhẫn đánh người ta thành một vũng máu, có thể so với ma quỷ!”
“Bây giờ cậu ngăn trở Chấp Pháp Viện thi hành chấp pháp, tôi nghi ngờ tất cả những thứ này đều do cậu xúi giục sau lưng!
“Anh!”
Phùng Vũ tức giận đến trợn tròn mắt: “Nói bậy nói bạ, cứ thích đoán bừa!”
Trịnh Nhất Hàm nhìn về phía Lục Tử Húc: “Lục Chấp Pháp Sứ, tôi xin được đem Phùng Vũ bắt lại quy án,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3668442/chuong-2603.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.