Hoa Côn Luân lướt ánh mắt qua: “Hai người Chu Lệ, Vương Mộng là học viên ngoại viện!”
“Học viên ngoại viện nhỏ bé, lại dám sỉ nhục Chu Nhược Giai, học viên của nội viện?”
“Cho dù Diệp Bắc Minh không giết họ, quy tắc của tổng viện cũng không tha cho họ!”
“Cậu là người chấp pháp của Chấp Pháp Viện, chẳng lẽ không biết quy tắc này?”
“Tôi…”
Sắc mặt Lục Tử Húc trắng bệch: “Tôi biết…”
Hoa Côn Luân lạnh giọng nói: “Cậu đã biết, tại sao để người của Chấp Pháp Viện bao vây tấn công Diệp Bắc Minh?”
“Cậu biết rõ mà cố tình làm ư!”
“Truyền lệnh của tôi, bắt đầu từ bây giờ!”
“Tước bỏ thân phận người chấp pháp của Lục Tử Húc ở Chấp Pháp Viện, giáng làm học viên nội viện bình thường!”
“Ghi lại lỗi lớn của Lục Tử Húc, nếu còn tái phạm, đuổi ra khỏi tổng viện giám sát!”
Đôi mắt nghiêm lại, nhìn sang Trịnh Nhất Hàm: “Trịnh Nhất Hàm, là học viên nội viện!”
“Dung túng cho người dưới sỉ nhục học viên nội viện Chu Nhược Giai, giáng xuống làm học viện ngoại viện!”
“Nếu còn tái phạm, đuổi ra khỏi học viện Giám Sát!”
Toàn hội trường tĩnh lặng như cái chết!
“Cái gì?”
Lục Tử Húc và Trịnh Nhất Hàm như bị sét đánh, cơ thể cứng đờ tại chỗ!
Hoa Côn Luân không quan tâm đến phản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3668443/chuong-2604.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.