Diệp Bắc Minh bước ra một bước, thanh kiếm Đoạn Long trong tay toát ra một tia mùi máu!
Phùng Vũ vội vàng kêu to: “Diệp Bắc Minh, không được!”
Một kiếm chém xuống!
Phụt! Phụt! Phụt!
Ba cô gái chân trước vừa mới lao ra khỏi viện đã lập tức nổ tung trên không trung, mưa máu bay toán loạn!
“Cái mẹ gì vậy, tôi đang nằm mơ đấy à?”
“Có người dám giết người ngay bên trong học viện?”
Học viên đi ngang qua bên ngoài viện cứ như là nhìn thấy quỷ, ngay lập tức dẫn đến vô số người vây xem!
Một mảnh bàn luận sôi nổi!
Phùng Vũ ngây ra tại chỗ, hoàn toàn bối rối!
Anh ta biết tính tình của Diệp Bắc Minh, dám can đảm một người một ngựa tiến vào đại lục Huyết Thiên để kiểm tra học viện, sao có thể không có chút tính tình?
Nhưng mà!
Đây con mẹ nó chính là Tổng viện Giám sát!
Anh ta có nằm mơ cũng không ngờ được rằng Diệp Bắc Minh lại dám giết người ở chỗ này.
“Anh… Anh Diệp, lần này tôi cũng không gánh nổi anh…”
Sắc mặt Phùng Vũ trắng bệch.
Đám người Thái Tra và Chu Long gắt gao nhìn chằm chằm bóng dáng Diệp Bắc Minh, giống như là có một đôi tay đang bóp chặt cổ họng của bọn họ!
Nhịp tim gần như muốn ngừng lại!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3668441/chuong-2602.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.