Năm cô gái nọ mang theo vẻ mặt trêu chọc, khiêu khích đi về phía Chu Nhược Giai.
Chu Nhược Giai khẽ quát một tiếng: “Tiến lên thêm một bước nữa thì đừng trách tôi không khách khí!”
Một cô gái mặc đồ màu đỏ nắm lấy cổ áo Chu Nhược Giai: “Mày chỉ là một đứa ở cảnh giới Hợp Nhất thôi, định không khách khí với bọn tao kiểu gì?”
Một cô gái có nốt ruồi dưới khóe miệng trong nhóm cũng đầy mặt hóm hỉnh: “Cô thử không khách khí một phát thử xem nào!”
“Nghe nói cô còn định bái Linh Ngọc trưởng lão làm thầy?”
“Cũng không tự xem xem bản thân là cái thá gì, cô xứng chắc?”
“Tổng viện Giám sát gần đây không ổn rồi, cái thứ gà rừng gì cũng được chạy tới bến trong Học Viện Giám Sát!”
“Ha ha ha!”
Một trận cười vang.
Sắc mặt Diệp Bắc Minh rất khó coi: “Phùng Vũ, đây là thứ thành ý mà cậu nói đấy à?”
Phùng Vũ khó xử vô cùng: “Anh Diệp, anh đừng hiểu lầm”.
“Người con gái của ông đây ở chỗ này bị sỉ nhục, cậu còn nói với tôi là hiểu lầm? Tôi hiểu lầm cái con mẹ cậu!”
Diệp Bắc Minh tức giận quát một tiếc!
Một bước vọt thẳng vào trong viện!
Bốp! Bốp! Bốp! Bốp! Bốp!
Năm cô gái bay thẳng ra ngoài, một nửa gương mặt nổ tung, bảy miệng tám lưỡi gì rớt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3668440/chuong-2601.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.