Đôi mắt Diệp Bắc Minh nghiêm lại nhìn vào trong phòng giam.
Một người phụ nữ khí tức hư yếu bị xích khóa cả chân tay!
“Mẹ!”
Diệp Bắc Minh cất giọng run run, hơi thở cũng ngưng trệ!
Đôi mắt của Diệp Thanh Lam rưng rưng: “Minh Nhi!”
Bỗng biến sắc: “Minh Nhi cẩn thận!”
Soạt!
Một ánh hào quang màu máu ập đến, đâm về phía tim của Diệp Bắc Minh!
“Cút!”
Diệp Bắc Minh vô cùng cuồng bạo, huyết long, tổ long trong cơ thể và long hồn của kiếm Đoạn Long cùng bùng phát!
Phụt!
Một màn sương máu nổ tung!
“Ấy?”
Ông lão nhếch nhác hơi kinh ngạc: “Chỉ là Thánh Cảnh?”
“Mẹ!”
Diệp Bắc Minh không quan tâm đến ông ta, bước đến trước phòng giam của Diệp Thanh Lam, kiếm Đoạn Long chém đứt song sắt và khóa xích.
“Ư…”
Cơ thể Diệp Thanh Lam mềm nhũn, như sắp đổ xuống.
Diệp Bắc Minh lập tức đỡ lấy bà.
“Minh Nhi, con đúng là Minh Nhi của mẹ ư?”
Diệp Thanh Lam trào nước mắt, vô cùng xúc động.
Đôi mắt Diệp Bắc Minh đỏ bừng: “Mẹ, là con đây!”
“Đúng là con, con trai đến rồi, con trai đến cứu mẹ đây!”
Diệp Thanh Lam nhào vào lòng Diệp Bắc Minh: “Minh Nhi, để mẹ ôm con cho thỏa lòng”.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3668248/chuong-2409.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.