Chương trước
Chương sau
 Thanh Huyền Tông, sau khi kiếm Thí Thần bị phá huỷ, kiếm Đoạn Long bay trở về trong tay Diệp Bắc Minh.  

 

La Vãn Vãn vô cùng kinh ngạc: "Oa, anh lợi hại quá".  

 

"Thanh kiếm trong tay anh rất đặc biệt, nó là thần khí sao?"  

 

"Có thể cho tôi xem một chút không? Cầu xin anh đấy, cho tôi xem đi, đừng nhỏ mọn như vậy mà!"  

 

Diệp Bắc Minh cười: "Cho cô xem cũng được, nhưng cô phải trả lời tôi một vấn đề".  

 

Ánh mắt anh chuyển động, dừng ở trên người Nhan Như Ngọc: "Đồng thời…"  

 

"Cô cũng phải trả lời tôi một vấn đề!"  

 

Nhan Như Ngọc lắc đầu: "Tôi không có hứng thú với thanh kiếm của cậu".  

 

Diệp Bắc Minh mỉm cười: "Cô cứ trả lời một câu hỏi của tôi, tôi sẽ suy nghĩ có nên gia nhập Tinh Cung gì đó của các cô không!"  

 

Ánh mắt Nhan Như Ngọc sáng ngời: "Được!"  

 

La Vãn Vãn xích lại gần, ngẩng mặt lên: "Anh muốn hỏi cái gì?"  

 

"Tôi có thể đều nói cho anh!"  

 

"Anh muốn theo đuổi chị Nhan chứ gì? Ha ha!"  

 

"Tôi sẽ trực tiếp nói cho anh luôn, số đo ba vòng của chị Nhan là 36, 26, 32!"  

 

Nhan Như Ngọc mở to đôi mắt đẹp: "Vãn Vãn!"  

 

Trên khuôn mặt cô ta toàn là vẻ xấu hổ, củ cải nhỏ này điên rồi sao?  

 

Đây là thứ có thể ra bên ngoài sao!  

 

La Vãn Vãn giống như không nghe thấy vậy: "Chị Nhan chưa từng có bạn trai, cũng không có người trong lòng!"  

 

"Nhưng mà ở Thương Khung cung có một thiên tài tên là Lâm Tiêu thích chị Nhan, còn từng theo đuổi chị ấy, nhưng chị Nhan không đồng ý".  

 

"Được rồi, tôi đã nói xong rồi, mau đưa kiếm của anh cho tôi xem".  

 

Khóe miệng Diệp Bắc Minh co rúm một chút: "Ai nói là tôi muốn hỏi cái đó?"  

 

La Vãn Vãn sửng sốt: "Vậy anh muốn hỏi cái gì?"  

 

Diệp Bắc Minh suy nghĩ một lát, mới mở miệng hỏi: "Tôi muốn biết hai người có biết bố mẹ ruột của mình là ai không?"  

 

"Nếu biết thì hãy nói cho tôi, nếu không biết cũng nói luôn!"     Chương mới có tại website [email protected] !!

 

"Đương nhiên, phải nói đúng sự thật, không thể lừa tôi!"  

 

Nghe được lời nói của Diệp Bắc Minh, nụ cười của Nhan Như Ngọc biến mất, gầm lên một tiếng: "Cậu câm mồm!"  

 

La Vãn Vãn cũng không nói gì nữa, vốn dĩ là một cô gái hoạt bát.  

Giờ phút này lại vô cùng giận dữ trừng mắt nhìn Diệp Bắc Minh!  

 

Diệp Bắc Minh khó hiểu: "Sao các cô lại có phản ứng lớn như thế?"  

 

"Cho dù không muốn nói cho tôi biết thì thôi đừng nói nữa".  

 

Ánh mắt Nhan Như Ngọc đỏ bừng, gần như có thể nhỏ máu: "Cậu còn nói nữa ư!"  

 

La Vãn Vãn cả giận nói: "Chị Nhan từ nhỏ đã không biết bố mẹ là ai, chị ấy được Tinh Cung nuôi lớn lên!"  

 

"Bởi vì không biết bố mẹ là ai nên đã phải chịu bao nhiêu ghẻ lạnh anh biết không?"  

 

"Đã nhiều năm trôi qua rồi, anh còn nhắc đến chuyện này làm gì? Anh đang cố ý kích thích chị ấy đúng không?"   




Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.